Mấy hôm nay vùng tôi ở trời mù mịt
như báo hiệu sẽ có những cơn mưa lớn. Thế nhưng đã qua mấy ngày chờ đợi,
những hạt mưa cũng không hề thấy xuất hiện. Đã bảo Cali thiếu nước nên thôi thì nghỉ tưới chờ
mưa. Và thế mấy cây trong vườn mõi mòn chờ nước. Hôm nay cũng vậy. Trời thấp,
mây mù bao phủ, gió thổi từng hồi. Tôi tính bước ra sân sau tưới cho mấy bụi
rau thơm và cây nhản mới trồng. Nhưng gió lạnh đánh bạt tôi trở lại.
Lại thương mấy chậu rau , tôi
vào nhà lấy áo lạnh khoác vào mình rồi dợm bước ra ngoài. Vì vườn sau hẹp,
nên không thể trồng rau đại trà, tôi trồng vào từng cái chậu. Những rau húng quế,
húng lủi, rau thơm, vấp cá, rau tía tô mỗi anh nằm riêng ngó nhau khoe lá tươi,
lá héo.
Tôi có thói quen rất thích ăn
rau. Món ăn nào có rau là tôi hay làm. Gì chớ bánh xèo thật dòn ăn chung với
đủ loại rau trong vườn, bên ngoài là một lá xà lách hay cải bẹ xanh. Chấm nước
mắm tỏi ớt chua chua, ngọt ngọt thì trời ơi, ăn no bao bụng.
Tôi cũng thích gỏi cuốn, nhất là
những ngày ăn chay. Chỉ cần vài lát tàu hủ chiên, cuốn với rau chấm nước tương
cay cay thì không hề nhớ tới cá thịt.
Tôi nhớ quá cái vườn rau ở căn
nhà cũ. Đất sân sau rộng, con chó Lucy thuở mới tới nhà, còn trẻ con hay
|
đào hay
phá. Cho nên tôi phải làm một hàng rào lưới bao xung quanh. Trong đó tôi cũng
trồng đủ thứ rau. Mùa này những cây đậu bắp đã bắt đầu có trái. Những trái đậu
bắp thật non hái vô luộc, chấm với nước mắm cay thì ngon ơi là ngon. Mấy cây
cà chua sai oằn những trái. Ông chồng tôi thích ăn cà vã chấm mắm ruốc. Bên
này làm gì có cây vã . Cây vã chỉ thấy trồng ở Huế, Quảng Trị, và vài nơi ở
miền Trung. Một giống cây khá hiếm hoi. Vì nghe đâu người ta tin dị đoan. Nhà
nào trồng cây vã sẽ có nhiều chuyện bất lành... Thôi thì trồng cho ông chồng
vài cây cà chua và cà pháo. Chà cái giống cà pháo mà tìm được thật khó.
Thế mà cũng kiếm được một cây để thỉnh thoảng hái vài trái cà pháo, cà
chua xanh, ra chợ mua một trái chuối Mễ cắt lát, ít rau thơm, làm một chén mắm
ruốc thật cay , thật ngon là ông chồng tôi ăn luôn mấy chén cơm.
Tôi thì không thích cà pháo hay
cà chua sống. Tôi thích ăn cà dái dê hay còn gọi là cà tím nướng, dầm nước mắm
với hành tỏi phi, trộn một chút dầu mè. (Cái giống cà tím này người Mỹ gọi là
eggplant bán hà rầm ở trong các tiệm bán cây trồng.) cái mùi thơm của hành tỏi
phi, cà tím nướng cháy cháy, vị béo béo của dầu mè thì ăn ngon phải biết.
Người Việt Nam mình đi
đâu cũng đem theo cây sả sau vườn. Cây sả tiện dụng cho mọi việc. Này nhé ,
khi bạn cảm mạo, người lúc lạnh, lúc nóng, đầu nhức, mệt mõi, khó chịu. Bạn
hãy cắt lá sả, lá ổi, lá chanh, lá cam, rau tía tô, lá gừng nấu một nồi
nước xông. Trùm mền lại, hít thật sâu mùi thơm quê hương đó, mồ hôi bạn tươm
ra. Mà thật sự là hơi nước đọng lại trên cơ thể, kích thích lỗ chân lông nở
làm ấm người. Tung mền ra, lau khô, mặc lại đồ ấm, uống một viên thuốc cảm. Bạn
ăn một tô cháu hành gừng thật nóng. Xong bạn nằm nghỉ ngơi. Đừng suy nghĩ viễn
vông, đừng lo tiền nhà, tiền điện. Cứ nhắm mắt ngủ một giấc thật say. Tôi bảo
đảm bệnh sẽ suy giảm nhanh chóng.
(Còn tiếp)
|
Saturday, May 23, 2015
Bút Ký: NHỚ QUÁ (1) - Thị Bớt
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment