Thằng Tất thì tội hơn, hai mắt
kéo màn chỉ thấy lờ mờ. Nó nắm lấy tay tôi nói thật buồn:
-Dì về thăm mà con không còn
nhìn rõ mặt dì bây giờ ra sao.
Tôi muốn đưa tay lên xoa đầu nó,
bổng tay tôi khựng lại. Mái tóc cháu tôi giờ lưa thưa và bạc. Trước mặt tôi
bây giờ không phải là thằng Tất tôi từng tắm rửa, đút cơm ngày xưa. Nó bây giờ
giống như một ông già. Một ông già nghèo nàn, bệnh hoạn . Tôi nắm bàn tay nó.
bàn tay chai lên vì cực khổ và làm lụng vất vả.
Thằng em nó. Thằng Trí thì khá
hơn. Nó lấy mối hàng nông sản trong mấy khu vực xung quanh bỏ mối cho chợ Phước
Tỉnh nên bận rộn cả ngày. Cũng may vợ nó rất giỏi và thằng con thật tháo vát.
Đi học về là phụ cha lo việc buôn bán.
Hai đứa con gái chị tôi đã lấy
chồng và ở xa. Thời gian không gặp cả mấy chục năm. Tôi đã già, các cháu tôi
cũng đã là những người ở lứa tuổi trung niên, nhưng cám ơn trời các cháu vẫn
nhớ tới dì và không ngớt hỏi thăm cậu út.
Nhờ con giúp đở, anh rễ tôi cũng
có đời sống no đủ không bị quá khó khăn, đói khổ. Nhìn mấy cha con sống đùm bọc
nhau tôi cũng yên tâm nhẹ lòng phần nào.
Hôm tôi xuống thăm chị Tư không
có ở nhà. Chị xuống nhà bé Lan để chăm sóc cháu ngoại. Chị không con nên coi
đàn con của chồng như con của mình. Trong thời buổi khó khăn nhất, anh tôi
không còn là lính có lương, tiền, phụ cấp lại phải trôi dạt về vùng kinh tế mới.
Chị đã đưa vai ra thế.
|
chị Tư tôi lo bảo bọc một gia
đình. Tảo tần nuôi bầy con chồng trưởng thành, dựng vợ gã chồng đâu ra đó.
Bây giờ chị lại lo cho con của nó sinh nở. Trong phone chị vui mừng kể cho tôi nghe về con bé mới sinh dễ thương như thế nào. Nghe giọng
nói của chị, tôi hối hận một thời mình đã hiểu lầm và ghét bỏ.
Nhà tôi chỉ có mình tôi con gái,
chị Tư tôi ngoài là người chị nuôi còn như một bà mẹ đã chăm sóc chúng tôi từ
nhỏ. Mỗi người dính líu với nhau đều do duyên phận. Chị là một thành viên
không thể thiếu của gia đình tôi. Mỗi kỷ niệm về chị, tôi và em tôi hay nhắc
lại để mà thương.
Trong đời tôi có ba người đàn bà
tôi luôn luôn nghĩ đến với tất cả thương yêu. Đó là Má tôi, má chồng tôi và
chị Tư tôi. Ba người phụ nữ tượng trưng cho sự chung thủy, hết mực hy sinh
cho chồng cho con. Ba người đàn bà đã ảnh hưởng nhiều đến cuộc sống của tôi.
Đã cho tôi hảnh diện về tính cách của người Phụ Nữ VN. Cả ba người phụ nữ đều
có những bi ai về số phận. Nhưng họ luôn luôn cố gắng vươn lên, vượt bao nghịch
cảnh để hoàn tất nhiệm vụ làm vợ và làm mẹ.
Mỗi khi ai nhắc đến người chị
tôi đều nghĩ đến chị tôi. Mong rằng chị đang hưởng một cuộc sống thật hạnh
phúc, an vui trong kiếp tái sinh hoặc
đang an nhàn thảnh thơi nơi cõi vô hình.
Hãy yên nghỉ nghen chị Tư. Người
chị hiền lành tội nghiệp của em.
Nguyễn thị Thêm. (Mời xem Video Clip dưới đây)
|
Saturday, May 2, 2015
Bút Ký: CHỊ TÔI (4) - Nguyễn Thị Thêm
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment