Tuesday, February 14, 2012

Thơ - CÓ ĐÔI KHI - Kim Vân

Xin bấm vào hình để xem chữ rõ hơn

LỜI NHẮN - NTT

Hôm nay ngày lễ Tình Yêu. Tôi nhận được từ con, cháu những tấm thiệp tự tay chúng viết hay làm.
Tình Yêu không chỉ từ đôi uyên ương gắn bó. Không chỉ từ những người mới yêu, đang yêu hay sắp sửa bước vào ngưỡng cửa hôn nhân. 
Đối với tôi tình yêu gắn bó từ mọi phía, mọi người.  Ta bắt gặp đôi mắt yêu thương hàng ngày.  Những nụ cười âu yếm hàng ngày .Những cái hôn hàng ngày con trai tôi tặng mẹ. đứa cháu tặng bà .  Nhưng chỉ đến ngày lễ Tình Yêu chúng ta mới trân trọng tình cảm này.
Ngày hôm qua thằng con trai lớn chuyễn cho tôi qua hình ảnh trên máy vi tính món ăn nó làm cho vợ.  Đó là món tôm hùm xào hồng hồng trên chảo.  Con dâu khoe:
- Ngon lắm, hơn cả nhà hàng.
Con trai tôi cười híp mắt:
-Con trai mẹ nấu mà!
Thằng em cũng không thua, Nó hỏi tôi cách xào mì chay và đã làm cho bạn gái (vì cả hai đứa cùng tôi ăn chay tháng giêng)
Tôi hạnh phúc lắm. Không ganh tỵ . Vì con tôi đã bước khỏi quan niệm nam trọng nữ khinh. Theo tôi, người đàn ông muốn được con cái tôn trọng và yêu thương . Thì trước hết hãy yêu thương hết lòng người vợ của mình.  Đừng ra mặt kẻ cả, uy quyền với vợ thì sẽ được đón nhận mọi sự kính trọng yêu thương của mọi người trong gia đình.
Nơi đây tôi thành thật cám ơn mọi người yêu thương tôi.  Tôi trân trọng và qúy mến những tình cảm ấy.
Tình yêu hôm nay cũng bao gồm tình bạn bè, tình thầy trò, tình bạn học đồng môn.
Tết đã qua rồi, muà xuân nụ hồng vẫn còn  ươm trên cành lá.  Lễ tình yêu tưng bừng mọi nơi. 
Các bạn, các thầy cô, các em có nôn nao không khi chúng ta đã bước vào tháng hai. Thầy Kham đã gõ kẻng, thầy Ân đã chuẩn bị chùm chìa khoá leng keng.
Chúng ta chỉ còn 4 tháng nữa là đã đến ngày họp mặt.  Ban Tổ chức đã đang chuẩn bị mọi thứ, và dường như mọi thứ đã sẳn sàng. Chỉ chờ biết bao nhiêu người tham dự. Ngày hội ngộ sẽ hân hạnh đón tiếp thầy cô nào.  Ban Văn Nghệ đang chờ ca sĩ nhà vườn Long Thành đăng ký. Ban báo chí đang chờ đợi bài vở gửi vào. Thời gian ra một đặc san thường phải cả tháng hay hơn, khi bài vở đầy đủ. Chúng ta đã chuẫn bị gì cho mình chưa? Đã lên kế hoạch  sắp xếp thời gian để đi chưa? Kim Loan Huỳnh đang chờ mọi người mà không dám nói.
Vậy các bạn thân yêu ơi! hãy cho một nhắn tin để tăng thêm sức mạnh cho ban tổ chức đang hăng hái, nôn nao ngày họp mặt.
Ngô Quyền mỗi năm hội ngộ một lần, không kể những lần Tết hay lễ lạc. Còn chúng ta 2 năm mới lại gặp nhau. Mỗi năm tăng lên một tuổi, cũng là cướp đi của chúng ta một năm tuổi thọ. Cuộc đời vô thường, hôm nay như thế này biết ngày mai sẽ ra sao. Hãy dành cho bạn bè , cho ngôi trường thân yêu những giây phút họp mặt yêu thương.
Yêu thời áo trắng là chúng ta trẻ lại thêm một chút. Gặp nhau cười nói xôn xao, thăm hỏi, chăm sóc nhau là ta đã cho mình, cho người một niềm hạnh phúc vô bờ.
Hôm nay, trong ngày lễ tình yêu này, hãy làm một quyết định đi :"Cùng ghi tên tham gia ngày THLT hội ngộ" cho những người chúng ta yêu thương được biết.
Tôi cũng vậy, Ngay ngày hôm nay tôi sẽ gữi check cho Loan Huỳnh.
Chúng ta cùng đi phải không các Thầy cô, các bạn, các họ nhà Tý, các ông trong Hội Sợ Vợ, các em học sinh, cả ông Sư BĐNS ,
Các Thầy cô ở VN đang nhìn về chúng ta và chờ đợi chúc mừng Hội Ngộ thành công rực rỡ.

Thân ái.
Thêm

Đoản khúc - BÔNG HỒNG LẶNG LẼ - Lưu Ly


       Nàng đọc lại mail cũ.  Thiệp mừng Valentine năm ngoái anh đã gửi.  Bông hoa hồng đỏ thắm ngọn nến nhấp nháy như thắp mãi môt tình yêu.
       Ngày đó nàng gặp anh.  Cái tuổi đã quá để có một tình yêu nông nổi.  Tuổi trẻ của nàng với một trái tim đau đớn của sự thất bại của mối tình đầu.  Nàng lấy chồng.  Chồng nàng hiền lành tốt bụng.  Nàng thì tháo vác chăm chút cho mái gia đình.  Nhưng trong sâu thẵm lòng mình đôi lúc có một niềm cô đơn lạnh giá mà nàng không lý giải được.
       Rồi nàng gặp anh.  Anh có đủ những gì mà nàng mơ ước.  Với anh nàng cũng thế.  Xinh đẹp dịu dàng một trái tim nhạy cảm.  Những câu chuyện của nàng và anh nói với nhau bao giờ cũng tâm đầu ý hợp.  Câu chuyện về con cái, những khó khăn trong công việc, lúc nàng đau ốm mà không được chồng quan tâm, những vất vả mà nàng không được chồng chia xẻ.  Còn anh than thở với nàng là sinh nhật anh vợ anh lại bỏ anh một mình du lịch với bạn bè, không biết cách chăm sóc giáo dục con cái...Và rồi anh và nàng an ủi nhau và hướng cho nhau cách giải quyết.
       Hàng tuần đúng ngày khi tiếng điện thoại reo vui là nàng có biết bao nhiêu là chuyện để trao đổi.  Nàng thấy mình làm việc hăng say hơn và cũng thấy vui hơn.  Nàng chắc là anh cũng vậy.
      Nàng nhận tin anh.  Anh nói gì đó về việc không liên lạc nữa.  Nàng không đọc tiếp và xóa lá thư đi.  Nàng biết là sẽ có lúc thế này.  Nàng thấy lòng mình trống rỗng.  Nàng thấy lo cho anh.  Rồi anh sẽ tâm sự với ai khi thấy cần chia xẻ.  Nhưng nàng lại nghĩ chắc là bây giờ anh không cần phải chia xẻ.  Những gút mắc trong đời đã mở xong.  Còn nàng nàng biết tự giải tỏa những u uất của nàng.  Chồng nàng có vẻ quan tâm đến nàng nhiều hơn nhưng anh ấy sẽ không bao giờ là người lắng nghe nàng nói, không có những lời ấm áp nàng cần.  Nàng tự an ủi mình đó là những gì mà thượng đế đã dành cho mình .
       Nàng xem lại thiệp Valentine cũ.  Tự hỏi mình liệu anh có muốn gửi cho mình thiệp Valentine nữa không?  Dù sao thì đó cũng là thiệp Valentine duy nhất mà nàng có.
       Hãy tự thắp lên trong tim mình một đóa hồng rồi mình sẽ cảm thấy hạnh phúc.  Tình yêu đôi khi lặng lẽ  không nói được thành lời...
                             
Lưu Ly
14/02/2012

Wednesday, February 8, 2012