Monday, September 22, 2014

Bút Ký: LAN MAN CHÚT NHỚ - Tiểu Thư



Tôi gp anh trong mt bui tic. Anh, người đàn ông lch lãm vi b veste đen sang trng, gương mt ngi ngi hnh phúc bên cnh người ph n nh nhn xinh đp. H, mt cp đp đôi tay trong tay, mt nhìn nhau đy âu yếm. Nhìn h tôi có cm tưởng trong mt h c thế gii ch có hai người. Dù h không còn tr, thm chí cũng b xa tôi, người ph n ngi cùng bàn l loi, cô đc nhưng không bun và cũng khá xinh....
Thc tình tôi biết anh, vì anh khá ni tiếng v s thành đt trên thương trường, và là người có tâm hn ngh s, anh cũng tng là thn tượng ca tôi khi tôi vào la tui mng mơ, anh đã tng đi vào gic mơ ca tôi vi nhiu mộng đp. Gi đây tôi lng l chiêm ngưỡng 
hnh phúc ca anh mà trong lòng cũng thy vui lây. Anh hát tng mi người mt bài tình ca mà ngày xưa vì tiếng hát y làm tôi điên đo mt thi... Rưng rưng nh li mt thi vng di yêu anh. Có l anh cũng nhn ra tôi, cô gái bé nh năm xưa, c len lén nhìn anh mi khi anh ghé nhà chơi cùng anh trai và được anh tng vài gói ô mai mà hnh phúc ngp lòng. Kh gt đu chào nhau, thoáng nhíu mày nghĩ ngi anh cười vi tôi ra chìu cht nh đã lâu ri không gp ngày xưa. Bt cht anh nhìn tôi và hi" Em đy à". L thit " Sao li hi "Em đy à"Em là ai cơ ch. Tôi but miêng cười và cũng tr li như anh . " Vâng , em đây".Mt chút sáng bng trong ánh mt anh. " Đã lâu không gp, đây là bà xã anh". Vâng em biết ri và cười, n cười tht tươi vi người ph n hnh phúc bên anh...Và t đó ...c bâng khuâng.
Trong cuc đi có nhng kỷ nim dẫu đã nht nhoà theo năm tháng, dẫu ch là rung đng đu đi ca thi thiếu n tưởng rng đã quên nhưng sao vn nh. Nhng ký c đp hình như nó c tn ti trong ta, êm ái trong ngóc ngách nào đó ca trái tim. Ch là kỷ nim, tôi ơi! chúc cho người hnh phúc. Ra v mà lòng vn vương, tr v nhà t thưởng cho mình tách cà phê đng, mt bài hát du dương và thy mình cũng hnh phúc quá đi vi chn la ca mình. .

TIỂU THƯ

Thơ: THƯƠNG NHỚ BÙI PHƯƠNG - Thêm

 photo THUONGNHOBP_zps2407e81e.jpg

Sunday, September 21, 2014

Thơ: MỒ CÔI - ĐNMT

 photo MOCOI_zps0cbcfd28.jpg

Hồi Ký: TẮM TRĂNG - Mỹ-Phượng


Tắm trăng
     Trời vẫn hầm hập nóng,  cái oi bức của chiều nắng hạ thật khó chịu vô cùng!
     Gió chợt lay lay thổi, Vầng tây vừa khuất ở chân trời, ánh sáng vẫn còn đó.  Mặt trăng tròn như cái nón lá nhỏ, vàng xẩm, nhô dần lên ở phương đông.  Trăng càng lên cao ánh sáng ngày nhường dần cho đêm đến.  Chị Hằng mười sáu tỏa chiếu lung linh dường như đang khoe sức sáng với ngày.  Cây cành nghiêng đầu qua lại đùa giỡn cùng chú Cuội, ánh đèn đường vàng khé như mờ dần đi bởi sự hiện diện của Hằng-Nga. 

     … “Hồi đó trăng sáng vằng vặt là những đêm lính gát đỡ nhọc nhằn, vc không len lõi để phá xóm làng, là những đêm dân làng đến chùa tụng kinh sám hối.  Trăng sáng làng quê giúp những cô giáo trẻ đỡ mò mẫm với cây đèn dầu leo lét, những bàn chân các bác cùng nhanh nhẹn đến lớp học bình dân…”
Đêm nay lần đầu tiên chúng tôi ngồi trước thềm nhà với bình trà nóng cùng thưởng thức chiếc bánh trung thu, và cùng nhau sống lại những đêm trăng hiền dịu ở miền Nam Việt-Nam, nơi an lành chân chất.  Dòng suồi, dòng sông êm chảy lững lờ, ruộng lúa xanh mượt mà lượn theo làn gió như tấm thảm xanh ngút ngàn, rồi chín vàng thơm bát ngát.  Vườn cây trái oằn sai trái: chôm chôm, sầu riêng, mít, bưởi, măng cục, bòn bon, dâu xiêm, vú sữa, cốc, xoài, ổi, mận v.v… Nơi mà đêm đêm đàn trẻ thơ lớn lên với những trò chơi dưới giàn thiên lý, rặng bông giấy, bông bụp: chọi lon, trốn bắt, hát ca… dưới ánh trăng dịu dàng êm ái.  Ngày thì tắm suối, tắm sông, tắm mưa trần trùng trục.  Rồi phá phách dọn bàn thiên, cùng lon đục lỗ lấy cọng lá mì kẹp nách kéo làm thành những âm thanh của dòng họ nhà cóc; những trái cò ke bỏ vào ống thụt đau điếng… Nhất là trung thu với những chiếc lồng đèn ngôi sao, rực rỡ đủ màu sắc, nào bướm, nào ong, hoa sen, kéo quân,… mà trong đó không thiếu những chiếc lon được chế biến thành những cái lồng đèn đẩy xoay theo bước chân nghịch phá của nhóm tóc húi cua.  Nhà nào cũng chặt tre chẻ ra làm lồng đèn cho con cháu để rồi bị vắt đeo kẽ chân hút máu…  Có lần ở trước tiệm nước nhỏ bạn, quốc lộ 15, đối diện xéo cổng trường THLT, cả đám con nít hoảng sợ vì những con rắn nhỏ khi bác Nhuộm chẻ cây tre…. hình ảnh mãi trong ký ức không bao giờ phai.”

     Chiều 13 mấy nhóc ở nhà đã tập họp ngoài sân sau, lăng căng chạy đuổi bắt nhau, nôn nao chờ đón được đốt đèn cầy, được thưởng thức món bánh trung thu.  Cái thích thú nhất là chúng được nhìn trăng từ căn nhà cây “tree house”. 
       
Trăng sáng dần cao dáng tròn dình,
Bé vui ngọng nghịu “Cuội, Hằng, đa”
Má hồng, mắt sáng, tóc lùa rối,
Ríu rít trăng đèn tỏa lung linh
     
    Người lớn thì thanh thản ngồi dưới giàn bầu thưởng thức không khí thiên nhiên mà ôn chuyện cũ.  Dĩa gỏi hến trộn mít, bánh đúc, bánh canh nóng hổi..  Rồi nhâm nhi tách trà thơm dìu dịu, vị ngọt thanh thanh của bánh chuối mới ra lò, mắt cười tươi theo từng bước chân chim của đàn con nít dễ thương.

     Đêm càng khuya trăng càng tỏa sáng dịu dàng hơn.  Ngã ba đường vẫn rõ nét, những thùng thơ cũng như thoải mái lắm với ánh mắt chị Hằng.  Những bụi hoa cúc, hoa lài, cây sứ… nhè nhẹ lung lay thì thầm trong làn gió lành lạnh vừa đến.

Lâu lắm lắm rồi mới tắm trăng,
Trước thềm như đó thuở xa xăm,
Thân thương rào rạt hương hoa lá,
Thoang thoảng vây quanh trí vẫn hằn.
                                                        
                                Mỹ-Phượng                                 3/08092014




Thơ: KHÓC BÙI PHƯƠNG - Nguyễn Thị Thêm

 photo KHOCBUIPHUONG_zpsbc0aa177.jpg