Saturday, August 27, 2016

Đố Vui: TRÁI CÂY GÌ? - Lệ Quyên Sưu tầm


Thơ: CHỜ ANH - Nguyễn thị Thêm


Thơ: NHỮNG TRÁI MONG MANH - Chi Nguyễn


Thơ: THU SANG - Tống Ngọc Nga



 THU SANG

               Sáng nay nhè nhẹ bước thu sang
              Tháng tám mùa thu lá nhuộm vàng..
               Một chút heo may vừa kéo đến..
               Một vài cánh gió tạt bay ngang.

              Thì ra thu đến rất êm êm..
              Sợi nắng nhạt nhoà đan lối thênh.
              Nấn níu hè qua khô cánh phượng.
              Còn đâu sắc đỏ đợi trăng lên?

             Mùa thu tháng tám ngập ngừng qua.
             Rừng lá thay chưa dưới nắng tà?
             Sứ đỏ muộn màng hây hẩy biếc..
            Tường rêu ươn ướt dấu chân xa.

            Hôm nay lành lạnh gió heo may.
           Có chút mưa bay lướt thướt ngoài.
           Sen nụ vươn cành trên phiến lá.
          Giả sơn cụm núi gợi buồn thay?

          Cũng nước-cũng cây-cũng Mục đồng.
          Cũng người Sơn nữ mỏi mòn trông?
          Ngôi chùa thiêu thiếu hồi chuông mõ..
          Sơn giả cá buồn nép cánh rong.

         Tháng tám mùa Thu lặng lẽ sang...

Thơ: HẠNH PHÚC NHỎ NHOI - Chi Nguyễn


Hồi Ký: CHUYỆN MA - Philip Luu



Cũng chuyện ma trên biển.
Tôi vượt biên năm 79 từ Long An trên tàu mang số LA-1971. Đi vào ngày 19 tháng 5... Đêm đầu tiên bị bão nên phải cập vào Vũng Tàu, chờ sáng sớm tinh sương lại khởi hành...  Ôi thôi, khi ra biển tàu lắc lư, thế là thiên hạ đua nhau ói mửa , những ai ngồi tầng dưới đều bị lảnh đủ, tôi cũng không ngoại lệ !!!! .. Đi dọc theo ven biển được khoảng hơn một ngày thì tàu bị vô nước và máy bơm bị nghẹt, cùng với mùi hôi của chất ói và rác lềnh bềnh ở tầng hầm, tàu phải quay về Vàm Láng nghỉ một ngày để sửa chữa và làm vệ sinh ... Khi xong, ông tài công loay hoay thế nào mà bị vướng cồn cát ở Vàm Láng, phải chờ nước lên cuối cùng mới ra được biển và hướng ra hải phận quốc tế. Mọi người nhìn lại quê hương lần cuối chỉ còn thấy một lằn đen xa xa phía chân trời, lòng cảm thấy bồi hồi khó tả!
Thôi vô lại đề nha: Đại khái là sau mấy ngày lênh đênh trên biển, lương thực và nước uống cạn dần , chỉ chia được chút cháo và ngụm  

nước vàng khè lấy từ thùng máy của tàu, nên ai cũng lã người, yếu sức..Có một bé trai khoảng 1,2 tuổi, bé khóc liên tục đòi uống nước, mẹ em hỏi xin mọi người chia thêm chút nước nhưng không thấy ai giúp... Cuối cùng tôi nhường ngụm nước duy nhất của tôi cho cháu bé. Không biết bé tên gì chỉ biết bé là con của một cựu phi công tên là Phú ...
Trên biển bị mấy lần mưa bão, sóng to đập vào tàu kêu răng rắc như 
muốn vỡ tung và bị nhấn chìm trong tích tắc!! Mọi người chỉ biết cầu nguyện, có người bật khóc vì quá tuyệt vọng, sợ nếu không chết vì đói khát thì cũng chết vì chìm tàu...  Trong những giờ phút kinh hoàng đó có người nói thấy Chúa, thấy Phật vân vân..
 Và dĩ nhiên là có thấy 'ma' nữa, một chị ngồi gần tôi kể là chị ấy thấy rất nhiều bóng đen bám theo bên mạn tàu đòi leo lên, mà mấy bóng đen này không có thân mình hoặc tay chân mà chỉ có cái đầu và có bốn cái gì như vây cá mọc ra hai bên nhìn thì cũng giống giống như 
đôi tay chân tí hon. Phải chăng đó là linh hồn của những đồng bào bị đắm tàu vùi thân trong biển làm mồi cho cá nên thân thể không còn được nên thân thể không còn được nguyên vẹn  ?? Vài người khác trên tàu xác nhận là họ cũng thấy y như vậy. Tôi thì không thấy gì hết mà chỉ nằm mơ mơ màng màng thấy mình về nhà ở Sài Gòn mở tủ lạnh lấy ly nước đá ra nốc một hơi cho thiệt đã khát. Tuy không thấy ma, nhưng tôi tin những gì chị ấy nói đều là sự thật. Dù sao đi nữa họ cũng đã phù hộ chúng tôi thoát qua hiểm nguy trên biển và cập bến vào Mã Lai Á để được tị nạn và định cư tại nước ngoài tái lập một cuộc sống mới. 
 Có bà con nào quen ai hoặc đã  đi cùng chuyến tàu LA-1971 thì làm ơn kiểm chứng cho câu chuyện của tôi nghen. 

MONG RẰNG CHÚNG TA ĐỪNG BAO GIỜ QUÊN NHỮNG ĐỒNG BÀO ĐÃ VÙI THÂN TRONG BIỂN CẢ.

PL
Mùa Vu Lan 2016 

Thơ: VU LAN TẶNG MẸ HOA HỒNG - Chi Nguyễn


Thơ" ĐÒNG VỌNG - Tống Ngọc Nga


Thơ; ĐỪNG HÁI HOA - Chi Nguyễn


Thơ: BÔNG HẸ - ĐNMT


Saturday, August 20, 2016

Hồi Ký: HAI BÀ MẸ (1) - Nguyễn thị Thêm



Năm tôi 6 tui thì má mt. Em út ca tôi mi va  tròn hơn 1 tui.
     Tôi nh lúc  mang bu bé Thu má hay ôm tôi mà  khóc. Nưc mt má chy ưt c áo tôi. Má m nhom, cái bng nhô ra ti nghip. Vy mà má mi ngày vn gánh hàng đi bán rong trong tri lính.
      Ba tôi là lính, chúng tôi trong tri gia binh, nên sáng sm má làm mt ni xôi bp và xôi đu phng đi bán trong khu xóm. Đôi khi thay đi, má bán xôi lá cm hay xôi vò.
      Má đi bán do ti trưa thì v, ri chun b mt ni bánh canh hoc cháo gà bán bui ti. Mùa bp má bán bp luc, nhng trái bp nu vi mía lau thơm lng và ngt lm.
Tôi nhà vi anh Hai anh Ba và em Trí . Hai anh va lo cho em va ph m. Lương lính ca Ba không đ lo cho c nhà, nên má tôi vt v quanh năm.
Khi má có mang em Thu thì má yếu nhiu, má gy đi trông thy. Đôi lúc má không đi bán hết vì quá mt. Má đem xôi v và hôm đó c nhà ăn xôi thế cơm.
      Nhà tôi xa nhà bà ngoi. Mà đúng ra cũng không phi bà ngoi rut ca tôi. Bà là cô bà con xa vi má. Ông bà ngoi tôi mt khi má còn nh xíu. Bà ngoi thy thương tình đem v nuôi và coi như con đ. Nhà bà ngoi không giàu nhưng má no cơm, m áo. Má không đưc hc ti nơi ti chn, ch biết đc và biết viết. Ông bà ngoi quan nim con gái không cn hc gii, ch cn siêng năng và đc hnh.
Ri má đi ly chng, v làm dâu bên chng đúng theo khuôn phép.
Ông ni tôi bnh trin miên,má thay chng phng dưng hết lòng. Khi ông ni tôi mt, má bng con theo chng vào trong khu gia binh.
Thnh thong nh con, bà ngoi dn dì 9 cu 10 tôi đi thăm má. Má tôi mng lm, dt cu và dì tôi đi khoe cùng khp.
Bà ngoi hin, thương má tôi và lũ cháu ngoi đông đúc. Nhưng nhà ông bà ngoi không đ giàu có đ có th bo bc m con tôi. Khi mang thai em út tôi, má không báo tin cho bà ngoi biết, má bnh má cũng du luôn. Tôi còn nh quá không biết ti sao, anh em tôi nh ngoi và đòi v thăm nhưng má nói ch sinh em bé ri v thăm cho ngoi mng.
Ba tôi đi sm v mun thưng xuyên. Nhiu khi c tun không v. Khi má vi ba nói chuyn, tôi nghe ba nói ba bn vic lính tráng, đàn bà biết gì mà hi. Nhng lúc đó tôi ch thy má bun thit nhiu và khóc mt mình.
Má sinh bé Thu sau mt cơn đau đ lúc đi bán xôi trong khu gia binh. Mt ngưi quen đã đem dùm gánh hàng v và giúp đưa má vào bnh vin. Má mt máu nhiu và tưng chết khi sinh con. BS nói má kit sc vì suy dinh dưng nên bé Thu sinh ra nh xíu ti tình.
Má đưc đưa v nhà và má yếu đi nhiu lm. Sa cho em không đ nên anh Hai phi pha thêm sa bò cho em út bú. Mt má sưng húp vì khóc. Ba vn vng nhà thưng xuyên. Mi vic tr nên ti t khi tin chi dng không đ. Qua đy tháng má li phi gánh hàng đi bán đ lo cho gia đình.
    
Mt ba má dy không ni và ngã xung bt tnh. Em Út khóc thét lên má cũng không biết. Ba đưa má vào bnh vin và má không đưc v nhà hết c tun. Bà ngoi hay tin và lên thăm. Bà nói gì vi ba không biết và sau đó bà ngoi đưa hết my m con v quê.
Nhìn gương mt lo âu ca ngoi, chúng tôi biết má bnh tht nng. Ngoi đưa má đi Bác Sĩ và nhiu thy đ cha bnh. Nghe đâu bnh ca má là sinh non ngày mà ln li quá sm. Bnh ca đàn bà mà thuc Tây không tr dt đưc.
Má đưc ngoi đưa đi thy thuc Bc ri thuc Nam. Nhìn ngoi va lo cho nhà ca, buôn bán li canh my ni thuc, má li khóc mi khi bưng chén thuc. Ngoi c theo má d dành " Ráng đi con, phưc ch, may thy. Con s hết bnh mà"

Anh em tôi chơi vi cu 10, cu thương chúng tôi lm. Bày đ trò chơi đ chúng tôi đ nh nhà và đòi má. Dì Chín va đi hc, va lo cho bé Út và c nhóm ti tôi. Dì đút cho bé Út tng mung cơm và chăm chút tn tình. Dì săn sóc cho má trong đôi mt đy thương yêu.
Dì hay nói vi chúng tôi v má. Mt ngưi ch c đã lo lng cho các cu dì lúc nh. K nim v my ch em dì k cho nghe ri dì khóc. Dì s má tôi không qua khi b li chúng tôi.

Mi chiu, dì dn anh em tôi ra cái phông tên nưc cui xóm tm mt lot. Dì tm tng đa xong mc đ ri đui v nhà đến đa khác. Qun áo dơ ca má và anh em tôi dì li lo git giũ phơi khô.
(Còn tiếp)

Hồi Ký: HAI BÀ MẸ (2) - Nguyễn thị Thêm



Má bnh gì không biết mà tôi nghe ông ngoi cn nhn bà ngoi:
-" Con Tư nó bnh hu, nguy him và dơ dáy lm. Sao bà đ cho con Chín nó git."
Tôi ch nghe bà ngoi nói thm thì s má tôi nghe:
" Tôi biết ri mà ông. Đ tui git cho nó"
Nhưng bà ngoi không rnh đ làm vic đó, dì 9 li tình nguyn làm. Má tôi có l cũng biết chuyn, mi khi dì 9 đem cơm cho má, má li nm tay dì 9 mà khóc. Mt ln tôi nghe má nói:
" Em cc kh vi m con ch nhiu quá. Mai mt ch cho con Lan (là tôi) v vi em. Em nhn nó làm con nuôi. Mai này nó săn sóc li con em."
_"Ch nghĩ chi tùm lum vy. Em không ly chng đâu, em vy vi má và lo cho my cháu. Thôi ng đi cho khe ch ơi!" Dì 9 nói ri đi ra khi phòng bnh ca má. Gp tôi, dì ôm trong vòng tay và hôn tôi mt cái tht lâu.
Khi bnh tình má tôi thuyên gim, ba tôi xung và đem m con tôi v li nhà. Má không mun làm gánh nng cho ngoi nên má năn n ngoi đng ý.  Bà ngoi khuyên không đưc đành phi chu, bà  gi theo c chc thang thuc và ra tn xe dn dò nhiu th. Má tôi ch nm tay ngoi và dì 9 mà khóc. Đôi mt má bun lm, như nói biết bao li.
Má tôi là vy, bà sut đi nhn nhc, chu thit thòi riêng mình không than van. Bà biết ba tôi đang du bà đ chung sng vi mt ngưi ph n khác, nhưng bà không h nói cho bà ngoi tôi biết. Bà chu s đau kh mt mình, bà không mun ngoi tôi bun, không mun con cái nh hưng  vì s bt hòa gia cha m. Má tôi đau đn và câm nín đ ri đau bnh khi sinh con non ngày non tháng.

vi ngoi đưc bo bc mi th, má không lo gì hết. M con đu có ngoi và dì 9 lo. V nhà má phi đi din mt s tht là phi kiếm tin đ lo cho gia đình. Sau khi ung hết thuc ngoi gi v, má tôi li quang gánh đi bán tiếp. Em út tôi càng ln càng ti nghip. Nó m nhom, khóc hoài . Tôi d nó nhiu ln không đưc, tôi cũng khóc theo.

Thế là má tôi phi vào nhà thương sau ln th hai xu gia đưng. Mt ngưi đàn bà đến nhà  lo cho anh em tôi. Ba nói chúng tôi gi bà đó bng dì và ba không vng nhà thưng vì chuyn lính tráng na.
Anh em tôi đưc ba dn không k chuyn "Dì" vi má. Vì má bnh nng nói ra má s nng thêm. Nhưng khu gia binh mà, chuyn gì mà du diếm đưc. Ngưi ta nói xm xì "Dì" đó là tình nhân ca ba. Má tôi vì bun ba hai lòng nên sinh ra bnh.
Anh em tôi không thương dì, nhưng không dám cãi li ba. Dì cũng rt ngt ngào vi chúng tôi nhưng my bà hàng xóm nói dì là " Th đàn bà lang ch git chng ngưi. Ming ngt mà trong lòng cha đy dao găm" " My đi bánh đúc có xương, my đi dì gh mà thương con chng"
Má tôi mt khi sc khe cn kit không th cu vãn. Nghe tin bà ngoi và các cu dì tc tc lên thăm. Bà ngoi gin ba tôi ra mt. Bà nói" Ti sao con nht đnh đem nó v đ nó chết. Con mun có v khác thì con nói  thit vi má đi. Sao con ác quá vy?" Ri bà ngi khóc tht nhiu.

Ba tôi và  "Dì" quỳ bên ngoi năn n. Hai ngưi ha vi ngoi trưc quan tài  ca má là s lo cho anh em tôi và thương như con rut ".
    
Dì đã mt ln ly chng, nhưng không con cái và hai ngưi đã chia tay. Ba đến vi dì khi má tôi mang thai em Út. Có l má cũng biết nhưng tính má quá hin nên không quyết lit ngăn cn. Bây gi má chết, gia đình cn mt ngưi đàn bà, chúng tôi cn có m đ chăm sóc, nên ngoi đành bó tay. Ch mong ngưi đàn bà đó tht lòng thương yêu chúng tôi.
Bà ngoi mun đem vài đa v nhà nuôi, nhưng ba nht đnh không chu. Ba mun anh em tôi không xa lìa. Ba và dì đu ha như vy. Dì 9 gin ba không nói mt li, cũng không h nói v di ngôn ca má tôi. Còn cu 10 c ôm ti tôi mà khóc.
Sau khi Má đã yên m yên m, ba nói các con phi kêu dì bng "Má" vì bây gi dì s thay má mà lo cho các con. Anh em tôi ghét dì nhưng thú thc không có dì cũng không đưc. Ai ph ba kiếm tin, ai lo cho em út. ai lo cho chúng tôi. Mi ti tôi c ti bàn th má mà khóc. Bé Út c đòi má không chu dì bng. Dì li năn n d dành my ch em tôi.
Dì va lo nu nưng, cơm nưc, li phi thay má buôn bán đ lo cho gia đình. Gánh vác mt gia đình có 5 đa con chng còn thơ di, dì cũng vt vã lm. Nhìn dì tt bt, chúng tôi li nghĩ đến má. Thương và gin dì c trn ln vào nhau. Nhưng có mt điu tôi phi công nhn là dì tht lòng thương yêu chúng tôi.
Mi khi bé Út bnh, dì li bên giưng tn tình chăm sóc, Dì ôm nó hôn hít thương mến chng khác má. Tôi kêu dì bng má trong ngưng go và ngm chng đi mi khi ba nói v dì.
Mt ln tôi đi hc v và tôi đánh ln vi mt đa trong xóm. Nó nói tôi là đ mt m nên mt dy. Dì nghe xong, mt hm hm. Ln đu tiên tôi thy dì nóng gin. Dì dn tôi ti nhà nó và nói vi ba má nó:
(còn tiếp)