Friday, January 8, 2016

Nhạc: MƯA CHIỀU KỶ NIỆM - Cô Ngọc Tuấn


Thơ: BÀI CA THÁNG GIÊNG - Nguyễn Thị Thêm


Hồi Ký: KHÓI ĐỐT ĐỒNG - V.T

 
     KHÓI ĐỐT ĐỒNG
Ngày nay có thể những hình ảnh đầy ký ức nầy không còn nữa, với tôi khi gặp nó lại nhớ quê nhà và những người thân quen. Nhà tôi ở bên nầy sông, phía trước xa xa là đồng lúa mênh mông bất tận. Một buổi nào đó thấy làn khói trắng pha trộn ít đen cuộn bay theo gió, mang theo mùi nồng nồng của sình non, tôi biết rằng mùa gặt đã xong và Tết sắp đến....
  Lúa gặt về được tuốt ra lấy hạt thóc,còn rơm sẽ được phơi khô làm thức ăn cho trâu, bò hoặc đốt thành tro để làm phân bón. Mùa gặt là ngày vui lớn của nhà nông, kết quả của bao mồ hôi, công sức chăm lo cây lúa để cung cấp gạo ăn cho dân chúng. Đây cũng là thời điểm vui chơi của bọn trẻ con chúng tôi. Cạnh cánh đồng thơm lừng, vàng hoe của rơm, con nít, lớp thả diều, lớp chơi đá dế, lớp trốn tìm quanh tụm rơm cao, vàng ruộm. 
    Bên bờ ruộng, những con bò thong thả gặm cỏ và những cọng rạ còn tươi thật ngon lành. Xa xa ,các con cò trắng muốt đang lững thững tìm mồi...
      Các bác nông dân tất bật, cười vui, í ới gọi nhau ,gánh lúa về sân nhà để phơi khô hạt thóc, chuẩn bị xay thành hạt gạo vàng nuôi sống người dân...
      Ta cũng không quên các thức ăn ngon của mùa gặt lúa đem lại : cớm dẹp xanh xanh thơm mùi lúa non, châu chấu rang béo ngậy như đuông dừa, chim nhắt nhỏ bằng ngón chân cái người lớn chiên dòn rụm, ngon ơi là ngon!!
        Chao ôi! Khói đốt đồng đâu đây khiến mắt tôi cay nồng!! Thêm một cái Tết vạn dặm xa nhà. Nhớ ơi là nhớ cái Tết đồng quê....

VT.

Thơ: TÔI MỪNG TUỔI TÔI - Nguyễn thị Thêm