Saturday, September 19, 2015

Truyện Ký: ƯỚC MƠ CỦA BÉ NHÈ (2) - Nguyễn Thị Thêm



Đêm ông nằm trăn trở không yên bên cạnh bà vợ đã hết tuổi ái ân, bà đã bị ông xao lãng từ khi ông có thêm hai người đàn bà trẻ trung bên cạnh. Bà đã quen rồi những đêm ngủ thẳng giấc và tỏ ra rất lạnh nhạt trong việc chăn gối. Còn ông dù thân hình gầy gò sức khỏe suy nhược, nhưng sự đòi hỏi vẫn luôn thôi thúc thèm muốn thân xác đàn bà.
Ông cũng biết bà hai đang ở tuổi hồi xuân , bà ba thì còn xuân sắc, mà ông như con ngựa đã già yếu, mõi gối chồn chân không thể chạy đường trường sung sức như xưa. Ông đã bắt gặp những tiếng thở dài của bà hai mỗi khi ông ngã ngựa nửa chừng. Bà Ba thì ngồi dậy mặc đồ lăn qua một bên ấm ức khi ông vật ra thả dốc tức giận chính mình. Nhưng họ là vợ ông, những người thuộc về ông, không một ai có thể xen vào chiếm hữu.
Bà Ba là một cô gái Bắc có nhan sắc. Không ai biết lỡ lầm gì mà bà lại làm vợ lẽ thứ ba của ông Bắc. Trong đôi mắt lá răm rất đẹp đó chứa một nỗi buồn sâu lắng. Bà ít nói và chịu đựng một cách nhẩn nhục. Mỗi khi ông Bắc tới nhà, bà không đon đã hay ra vẽ chìu chuộng như những người vợ nhỏ muốn lôi kéo chồng riêng về mình. Có điều gì cần giải quyết, bà đều đến nhờ bà Cả giúp và can thiệp. Bà hay dạy con cái phải kính yêu và vâng lời má lớn. Trong cái nhìn của dì Tư bà Ba dường như kính nể bà lớn hơn là thương yêu, giành giật ông chồng.
Từ khi bà ba ra ở riêng, ông Bắc hay nổi cơn ghen. Ông chì chiết, mắng mỏ đôi khi đánh bà Ba chạy vòng vòng trong xóm khiến bà Cả phải ra tay can thiệp. Bà Hai thì hiền hơn, hết giờ làm là về nhà với con. Ông Bắc nhìn qua là thấy nên ông  không thể ghen bóng ghen gió. Còn Bà Ba trẻ hơn,  lại cách nhà nên khi mà ông tới nhà mà không có bà ba là ông nghĩ bà đi hẹn hò với trai nên về muộn. Ông chửi bà những câu thô tục lắm.



Những cơn thèm thuốc đày ông vật vã, tức tối và xấu tánh hẳn ra. Nhìn ông cái tướng ốm nhom, khô đét như con mắm qua lại giữa ba nhà trông thật tức cười và mai mỉa.
Ông Bắc giờ ho sù sụ cả ngày, người ta nói dường như ông ho lao, nhìn ông là đủ chán. Ông biết mình vừa già, vừa bệnh mà bà Ba cũng còn nhan sắc nên ông hay tưởng tượng về những điều phản trắc của bà Ba và kể cho bà Cả nghe. Lần nào nghe xong bà Cả cũng gạt phắt và mắng ông ghen bậy. Có nhiều khi cả xóm đang yên giấc, chó sủa vang lên hướng nhà bà Ba. Rọi đèn pin mới hay ông Bắc lò mò đi rình xem bà Ba có rước trai về ngủ trong nhà không? Bà Ba cứ khóc hoài mới má dì Tư vì bị ông Bắc nghi ngờ đánh đập. Con cái cũng xấu hổ với chúng bạn vì có một người cha vũ phu. Nhưng khi người đàn ông ghen tương thì dường như đôi mắt và lương tâm bị mờ nên không có gì cản lại được. Ông xoay qua mắng mỏ chì chiết bà Cả đã mở đường cho bà Ba ra khỏi tầm tay ông. Ông đổ thừa là bà cả trả thù ông có vợ lẽ nên tìm cách chia rẽ tình cảm vợ chồng ông. Cuộc sống của gia đình của ông Bắc trở nên xáo trộn và làm ảnh hưởng cả cái xóm lắm chuyện này.
 Bà Lớn vừa tức vừa xấu hổ với xóm giềng nên đuổi ông Bắc qua nhà bà Ba ở. Ông ôm quần áo di tản qua nhà bà ba, nhưng được vài bửa là ông lại lò mò ôm gối đi về. Bởi bà Ba sáng sớm đi làm, chiều mới về không lo lắng chăm sóc ông miếng ăn giấc ngủ bằng bà cả- Người đàn bà đã bỏ cả cuộc đời phục vụ, chiều chuộng  cho ông mấy chục năm nay-.
Bà Cả than thở với má dì Tư:
-Hồi còn trẻ ông ấy vợ lẻ vợ mọn nhưng không xấu tật ghen tương. Thế mà về già đổi tính hư đốn.. Tôi xấu hổ quá bà Sáu ơi!
Dì Tư cũng rất mến bà cả vì con lớn bà cả cùng trang lứa với dì Tư. Bà cả mặc dù mang tiếng vợ mấy thầy nhưng không
ra mặt hống hách. Bà có 3 cô con gái. Cô con lớn là cô Hai má con Nhè.  Có lẽ vì chỉ sanh toàn con gái nên bà Cả phải để chồng kiếm thêm vợ bé để sinh con trai nối dõi tông đường. Thế mà chỉ bà hai sinh được một thằng, còn lại cũng toàn là con gái. Đứa con trai của bà hai bà cả coi như ngọc như ngà. Bà chăm chút lo lắng hơn cả con ruột nên nó quyến luyến và yêu thương má lớn lắm. Chỉ một mình nó thuộc giòng nhỏ là kêu bà Cả bằng Má mà không có chữ lớn kèm theo.
Trong thời kỳ Mỹ đổ bộ vào Việt Nam, nhà bà Cả mở một tiệm bán thức ăn và nước uống. Ba cô con gái bà có nhan sắc nên được lính đồng minh đến ủng hộ tấp nập. Gia đình giàu hẳn ra, ông Sáu hút phủ phê và ba cô con gái bà Cả là cây đinh của bao nhiêu cặp mắt thèm muốn.
Ở đời , không có gì là tuyệt đối, nhất là đồng tiền. Nó là thứ dùng để đổi chác. Tiền bạc được đổi chác bằng hiện vật và nhan sắc. Hiện vật là những món đồ lính Mỹ hay đồng minh đem ra từ PX, gia đình ông Bắc bán ra ngoài kiếm lời. Nhan sắc là nụ cười mời gọi, là những lời nói đãi bôi mua bán và có cả những đêm đi không về nhà.
Từng đợt lính Mỹ đến đóng quân rồi đi, từng đợt lính Thái Lan đổi đến rồi thay nhau về nước, mấy cô con gái bà Cả cũng thay đổi rất nhiều. Từ những cô gái hiền lành ngây thơ mộc mạc, trở nên lịch lãm, sõi đời. Cô Hai Thân thường vắng nhà với những bộ đồ hợp thời trang và về nhà với những cơn say lúy túy. Cô Ba vẫn còn đến trường nhưng cũng là một bông hoa thu hút những con bướm lạc loài vờn quanh. Những món quà tặng đáng giá làm cô quên hẳn người yêu cùng xóm đã lên đường nhập ngũ theo tiếng gọi núi sông.  Người trong xóm đồn thổi cô Hai đã mấy lần phá thai mà gia đình cố che dấu. 

Khi lính Mỹ và đồng minh lần lượt rút về nước, làng quê có những đại đội lính địa phương quân đến đồn trú, cái quán của bà Cả lại tiếp đón những người lính tới lui. (còn tiếp)

No comments:

Post a Comment