Saturday, May 24, 2014

Hồi Ký: THÌ THẦM - TKP




    Tháng 3 Quý-Mão năm nào trời đã mưa như trút, và đàn con dại nước mắt cũng lả chả rơi đến khi lịm đi trong giấc ngủ dại khờ.  Ngày đó má đã lìa xa chúng con mãi mãi!

     Dáng má gầy cao, đôi mắt to hiền lóng lánh, vầng trán in ẩn của sự thông minh hiếu học, cái thuở mà ông hiệu trưởng mời má ra làm cô giáo, nhưng đàn con hơn 7 đứa nên má đã làm bổn phận thương yêu chăm chút cho đàn chim nhỏ bé đó thôi. 

     Mờ sương má đã ra chợ mua trái cây, thực phẩm.. để chuẩn bị cho chiếc xe nước đá đầy đủ những món giải khát ngon lành: đậu đỏ bánh lọt, hột ư hột é, rau câu hột lựu, xưng xâm xưng sáo, phổ tai, cơm rượu, chuối, mãng cầu xiêm, xá xị, bạc hà, chuối già … dạo mà cây xăng ông Tồn vẫn chưa có mãi đến chiếc xe nước đá trụ trước giếng nước quận thì má không còn nữa.  Cứ lẻo đẻo, len lách trong giòng người đông đúc sau má mà con cảm thấy hạnh phúc lắm khi cầm phụ được thứ gì để đem gởi trong gian hàng bà Mười bán chiếu, nồi niêu son chảo… đối diện trước nhà thầy Phúc trong chợ…

     Những quyển tập của những đứa con luôn được má chuẩn bị thật đẹp với bìa bao thẳng thóm.  Màu mực tím với nét chữ cứng đẹp cẩn thận đề tên trường lớp, môn và niên học trên góc phải trang giấy đầu tiên lồng trong khung kẽ đậm lợt trang điểm cành hoa lá ôm trọn góc mảnh mai mới xinh đẹp làm sao.  Nét chữ đầu đời được má dịu dàng cầm tay in từng dòng theo năm tháng.  Rồi cứ đầy quyển tập má lại cất giữ chúng trong chiếc thùng giấy đật vào một góc trên căn gác nhỏ.  Để rồi khi biết đọc biết viết tôi thường hay lên ngồi mở từng trang tập cũ của chị tôi mà trầm trồ quý mến, những trang nữ công thêu thật đẹp kết trang vở chị luôn cao hơn 8 điểm (8 là điểm cao nhất), toán luôn đạt điểm 10… Rồi khi má không còn, nơi góc đó vẫn là kho tàng quý báu tôi hay khám phá vào những buổi trưa hè để chợt nhìn thấy được những trang thơ mực tím má viết trên trang hai của quyển tập khuyên con trong cách hành xử của đạo làm người trong gia đình xã hội.  Đọc mà rớt nước mắt mà thương má vô cùng má ơi! 

    

Má cũng có quyển sổ mực tím dầy chép những bài vọng cổ thuở còn mười mấy câu, những vần thơ nhớ mẹ thương cha, những dòng nhật ký thương con thương chồng trong những ngày đau ốm...  Đây là bửu bối suốt cuộc đời thơ dại của con mà khi lìa xa quê hương con luôn nuối tiếc vì không còn được nhìn lại má mình qua nét chữ kính yêu. 
     Con không nhớ được lời ru của má vì dạo ấy con mới lớp năm.  Nhưng ký ức thì hạnh phúc lắm vì hình ảnh của bệ má dưới ánh trăng lung linh hay ánh đèn trong nhà dịu dàng chiếu ra hàng ba, nơi mà đêm đêm bệ má ngồi trên cái ghế bố nói rất nhiều chuyện.  Đàn con đứa nằm trong lòng, đứa dựa, đứa gối đầu chân bệ má thưởng thức những cái bánh tráng phồng, bánh đa thơm mè rưng rức.  Hai con chó vàng Lu-Tô, Lu-Lu cũng nằm cạnh ghế bố, gác mõ lên thềm nghe bệ má kể chuyện.  Gió đêm mát rượi, mùi hoa lài, hoa sứ, hoa thiên lý, điệp vàng, đìệp đỏ, thoang thoảng  ngạt ngào, trăng sao lấp lánh, tiếng nồng ấm của bệ má thân thương sau một ngày cực nhọc bán buôn.  Con chợt tỉnh giấc khi bệ bồng con đặt vào giường, mở mắt nhìn rồi nhắm lại hồn nhiên trong giấc ngủ. 

     Không còn má con buồn con khóc, con rớt đệ thất cái năm má mất.  Những vần thơ đệ thất năm sau dài lê thê nhớ về má.  “Bé P. cứ viết rồi thầy sửa…” Tự đó thầy cô là người thay má dạy con học.  Theo thời gian những vần thơ cũng là nhớ mẹ, nhớ da diết như những vần thơ của má nhớ ông bà ngoại.



Đông về giá buốt lòng con dại,

Thức trắng canh sầu dạ ngẩn ngơ,

Bao năm con trẻ bơ vơ,

Thiếu tình mẫu tử trẻ thơ tủi thầm.

Dâng lên mẹ hương trầm dìu dịu,

Thoảng lòng con ấm dịu phút giây,

Với tình phụ tử còn đây,

Vì con người phải dạn dày mẹ ơi!

                                                                              161067

     Má vẫn về thăm đàn con dại qua những giấc chiêm bao như thật những năm sau đó.  Mãi đến bây giờ dù tất bật với việc làm chồng con, hàng năm cứ vào tháng 3 đàn con vẫn chiêm bao để nhớ rằng giỗ má cuối tháng nầy. 



     Chừ thì đàn cháu nội ngoại cố đứa hoa, đứa trái cây, mì xào, canh khổ qua, đậu hủ chiên xả ớt, cà ri chay… về nhà út của má mà nhìn hình cười vui họp mặt kể chuyện ông bà, con thì “thầm thì” cùng má đây.    


TKP-3/20052014  -                                                             

No comments:

Post a Comment