Thế là thằng em út của
tui đă thành ông ngoại.
Một ông ngoại cực kỳ mê cháu.
Tui thì đủ nếp đủ tẻ, còn nó chỉ có một
cô con gái rượu. Cho nên nó cưng như ngọc như vàng. Nó kể chuyện như vầy:
-Chị biết không hồi bé Thảo còn nhỏ nó
thính tai cực kỳ. Em đưa nó vào giường trong phòng riêng của nó, em rủ khe khẻ.
Nó ngủ yên. Em đứng một hồi lâu lắm. Nó ngủ say thiệt là say. Em nhẹ nhàng ngồi
xuống, bò từ từ ra khỏi phòng. Tới gần cửa thi nó giật mình khóc ré lên. Em lại
chạy vào ru tiếp. Mỗi đêm mệt cầm canh.
Khi gửi cháu đi học vườn trẻ lần đầu
tiên, em tụi kể thật tội nghiệp. Nguyên một tuần lễ phải đi học cùng con. Ngồi
bên ngoài cho nó thấy có ba nó mới không khóc.
Nuôi con cực khổ như vậy nhưng cũng xứng
đáng vì cháu tui rất ngoan và xinh đẹp. Bây giờ cháu đã là một nha sĩ, có chồng
và có con đầu lòng. Em tui bắt đầu lại sự nghiệp chăm trẻ con đã bị gián đoạn
mấy chục năm.
Bây giờ em tôi lấy hưu non, mỗi tuần nó
chỉ đi làm có 2 ngày còn ba ngày tình nguyện ở nhà giữ cháu ngoại cho mẹ nó
đi làm.
Có nhìn đôi mắt say sưa của em tụi kể về
cháu nó, mới thấy tất cả tình thương của ông dành cho cháu. Ông lo cho cháu từng
miếng ăn, từng giọt nước uống, nó mua cam ngọt từ vườn ở địa phương về và mỗi
ngày vắt nước cho cháu uống. Tất cả tâm tư của em tui đổ dồn về đứa cháu bé bỏng
của minh.
Phone trong nhà em rút
dây khi cháu ngủ. Sợ phone reo đánh thức cháu mình. Mỗi khi tui gọi sang bằng
phone tay nó nói nho nhỏ:
-Sophia đang ngủ, chị nói nhỏ thôi nghen.
Úy trời! phone tay mà nói cũng không dám nói lớn.
Nồi cơm điện ở nhà thuộc loại xịn. mỗi
khi cơm chín thì nghe tiếng nhạc báo. Ngày xưa lấy âm thanh đó làm vui, bây
giờ nó đem nồi cơm xuống garage kẻo nhạc vang lên đánh thức cháu. Mỗi lần ăn
cơm, xuống garage mà múc.
Cháu khó ngủ, nên muốn dỗ giấc ngủ của
cháu thì bỏ nó vào xe và đẩy loanh quanh trong garage (nó đem |
xe nó đậu bên
ngoài) rồi hát nhạc tình Vietnam
ngày xưa để ru cháu (em tôi thời còn học trung học củng là một tay văn nghệ). Khi trời lạnh em tụi mua một cái máy
heat để trong garage để sưởi ấm cháu, mùa nóng thì nó mở máy lạnh trong nhà rồi
mở cánh của thông ra garage để hơi lạnh thổi ra cho mát cháu. Nó đẩy
cháu vòng vòng chờ tới khi ngủ say mới dem vào trong nhà.
Phòng khách ngày trước trang trí rất mỹ
thuật, bây giờ em tụi lại làm một chuồng vuông vức đầy đồ chơi cho cháu chơi
và không cho cháu trèo ra ngoài .
Một hôm đang đứng nấu ăn. Nó nghe 'Ông
,Ông" thì ra con bé đã vượt qua được vòng rào cản thoát ra ngoài.
Khi đã đủ sức vượt tuyến
thì không thể nào ngăn được.
Cháu như một con sóc bò lên cầu thang,
ông lại chạy theo. Cháu xuống, ông lại xuống. Cả ngày hai ông cháu chơi cút bắt
đến mệt nhoài.
Cháu như một con chim tập bay, tập nhảy,
ông như một thiên thần hộ mệnh đi theo bảo vệ. Cháu càng vui chơi, thì ông
càng vất vả, mệt đừ.
Tính đến hôm nay, cháu ngoại của em tui
tròn hai tuổi. Hai năm hạnh phúc vui cùng cháu cưng, em tụi sụt hết mấy lbs.
Bây giờ em thon thả hơn, hạnh phúc hơn trong tiếng cười dòn thật ngây thơ với
mấy tiếng "I love you ngoại" thật dễ thương.
Happy
Birthday cháu Sophia của bà cô.
Chúc mừng cậu Mười đã có cháu ngoại thật
ngoan, dễ thương và xinh đẹp.
NGUYỄN THỊ
THÊM
23/5/2014 |
Friday, May 30, 2014
Bút ký: THẰNG EM - Nguyễn thị Thêm
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment