Cuộc
chiến cuối cùng đã kết thúc chúng tôi từ giã cô Năm quay về Long
Thành ..Đường phố sau chiến tranh như một bãi tha ma...Chợ cháy và
bồn nước cung cấp nước cho cả phố quận đã bị phá vỡ...Cả nhà
chúng tôi chuyển qua sinh sống ở hai căn phố lầu bên bến xe lô đi Biên
Hòa..Tội cho Mẹ tôi vì gánh nặng cơm gạo áo tiền đã lâm bệnh
...Bà thường hay bị nhức đầu và lên tăng xông..Vàng bạc bị nhà
nước thu mua Mẹ tôi không thể kinh doanh vàng bạc phải chuyển sang mua
bán thúng rổ và vải vóc. Sau đó bà bán thêm lư hương và các thứ
vải vóc cũng như giấy tiền vàng bạc cho người đã khuất...Cuộc
sống của cả nhà chuyển sang một bước hoặc lớn. Mẹ tôi không
|
còn
thuê người làm và tất cả mọi công việc trong nhà chị em thay phiên
nhau gánh vác..Lần đầu tiên trong đời tôi gánh từng đôi nước về nhà
bằng những bước chân nặng nề khó nhọc rồi sau đó chị Loan cùng tôi
chở rác vào vườn làm phân bón cho cây. Tan học về vừa mệt vừa đói
chúng tôi phải lao nhanh vào bếp để chuẩn bị cho bửa trưa rồi sau
đó thay phiên nhau phụ Mẹ mua bán cũng như thay phiên nhau vào vườn
làm cỏ. Tôi còn nhớ cái cảm giác vui sướng khi nghe tiếng chuông
chùa vang lên vì
như thế cũng đồng nghĩa với một ngày lao động vất vả đã khép lại
tôi và Hoàng lao nhanh vào chùa ăn cơm với muối đậu sao mà ngon mà
hạnh phúc và chúng tôi thường hay chọc ghẹo là tiếng chuông chùa
là chuông gọi hồn ai...Các Thầy trụ trì Chùa rất thương chúng tôi
thường để dành những thức ăn ngon cho chị em tôi thưởng thức sau
những giờ lao động mệt nhọc...Nhìn những hàng lang và hàng mì lên
cao chúng tôi thật vui và hạnh phúc...Rồi khi chôm chôm và xoài trĩu
cành chúng tôi lại náo nức đi thu hoạch cười nói vui vẻ vì kết
quả của mọi nhọc nhằn đã được thụ hưởng...
NGUYỄN KIM PHƯỢNG
|
Saturday, April 11, 2015
Hồi Ký - ĐIÊU TÀN - NKP
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment