Sunday, April 26, 2015

Hồi Ký: ĐI CHÙA HƯƠNG - NKP



Tôi quay về HÀ NỘI lại đúng vào dịp trẩy hội CHÙA HƯƠNG....Cô Yến đưa tôi đi cùng với Cô và các chú, các bác trong cơ quan. Trời tờ mờ sáng cô đã đánh thức tôi và các em ra điểm hẹn, tiếng cười, tiếng nói làm khuấy động cả một vùng trời...Xe đưa chúng tôi đi qua những cánh đồng xanh ngát rồi đồi núi chập chùng ngập đầy sương mai...Cuối cùng đoàn xe dừng chân tại bến đò ,chúng tôi chia thành nhiều tốp nhỏ xuống ghe để đi vào chùa. Ghe thuyền tấp nập trên dòng sông và tất cả mọi người đi hành hương khi gặp nhau đều vang lên câu chào: A DI ĐÀ PHẬT... Tôi nhớ ngày xưa học văn bài thơ ĐI CHÙA HƯƠNG đã theo tôi đi vào những giấc mơ lãng mạn và ngọt ngào. Giờ đây giữa trời nước bao la sóng nước chập chùng tôi có cảm giác mình vừa lạc vào một thế giới mới thoát hẳn những ưu phiền thế tục... Qua rất nhiều đò cuối cùng chúng tôi đã đặt chân lên đất chùa. Dưới chân chùa có không biết bao nhiêu là hàng nước họ bán mía, nước giải khát và thức ăn. Con đường dẫn lên chùa phải đi qua rất nhiều bậc tam cấp cao và rất nhiều người trong nhóm đã mua theo rất nhiều mía vừa để ăn và vừa để chống khi trèo lên các bậc tam cậ́p cao vời vợi nầy. Có rất nhiều ông TÂY vì quá mệt nên 

bò lên từng bậc thang thật là thảm não...Vượt qua bao nhiêu là quãng đường dài thấp thóang trên cao ngôi chùa nổi bật trên bầu trời xanh lơ...Tôi bước vào hang động đầu tiên mùi nhang khói thơm nồng và không gian mù mịt sương khói đã làm cho tôi ngỡ mình là TỪ THỨC lạc vào cõi tiên... Tiếng người râm ran cầu nguyện và ánh nến lập lòa tạo nên một bức tranh thủy mạc thật độc đáo...Mỗi một hang động mang một sắc thái khác biệt và dòng người trẩy hội thì cứ như dòng suối cuồn cuộn chảy không ngừng... Cũng tại nơi nầy Ông Bà Nội tôi đã khấn cầu và sinh ra BỐ tôi có lẽ vì là con CẦU TỰ nên BỐ tôi nổi bật hơn tất cả các anh em trong nhà, thông minh và học hành giỏi giang? Tôi miên man với dòng suy nghĩ khi đứng trước tam thế Phật thì tiếng gọi của cô tôi đã cắt ngang dòng tư tưởng và kéo tôi trở về hiện thực... Tôi nhìn lại ngôi chùa cổ kính ...mây núi chập chùng ,,,đàn chim sẻ ríu rít bay về tổ ấm...Ngày đã tàn và hòang hôn phủ trùm lên vạn vật...tôi quay về HÀ NỘI mà nghe trống vắng lạ lùng..hình như cả trái tim tôi đã bỏ lại ở CHÙA HƯƠNG mất rồi...
NKP

No comments:

Post a Comment