Nhưng
lần hồi tôi không còn sợ. Bởi vì trâu nào có chủ đó. Các con trâu theo
từng đàn mà lên bờ. Con trâu Bầu của tôi cũng từ từ đi lên. Nó không đi
theo các trâu xóm khác mà đi lại bên tôi chờ tôi cột dây rồi thong thả
theo tôi đi về.
Trẻ
con thì khác, cho trâu mẹp là một việc vui. Ngoài bỏ mặc cho trâu nằm
dưới nước, chúng rũ nhau bỏ đi chơi thỏa thích. Chúng còn bày trò chơi
đùa , nghịch phá với anh bạn to con này. Chúng đứng trên lưng trâu rong
rong xuống nước thi đua nhau. Chúng dùng lưng trâu để hái những trái cây
cạnh bờ sông mà chúng không với tới.
Trong
khi tôi ngồi trên bờ sông lật mo cơm ra ăn mà buồn cho mình, cho gia
đình ,cho đất nước thì con trâu vẫn hồn nhiên hưởng thụ sự mát mẻ trong
ngày. Đối với nó được ngâm mình dưới nước giữa bầu trời oi bức là một
đặc ân mà người chủ ban cho nó.
Có
những ngày thả trâu ăn trên đám ruộng đã gặt xong, tôi nhìn con trâu
hiền lành thật thà thương thật là thương. Cái kiếp trâu bò của nó thật
tội nghiệp biết bao. Khi sống làm việc quần quật, Khi bệnh hay khi cần
người ta xẻ thịt chia nhau. Con trâu tôi chăn và những con trâu trong
hợp tác xã là những con trâu riêng của các xã viên trước tháng 4/75. Khi
thành lập Hợp tác xã, tất cả ruộng cá nhân của dân làng được gom về một
hợp tác xã kể cả trâu bò của họ.
|
Ruộng được phân ra cho từng đội và
người nông dân mất trắng chỉ đơn thuần là một xã viên. Trâu cũng quy về
Hợp tác và được tính thêm bao nhiêu điểm tôi không rõ. Con trâu từ là
tài sản của gia đình, có những người bạn của gia đình bị dẫn về nhốt
trong chuồng hợp tác. Người chăn là các xã viên được phân công. Chúng
đoạn lìa nơi chúng được chăm lo từ khi là một con nghé.
Con
Bầu của tôi chỉ là một con nghé đang lớn. Lúc tôi chăn nó đang được tập
để kéo cày. Nó cũng như tôi đoạn lìa những người thân yêu để sống một
cuộc đời mới quang vinh hơn mà mình cũng không biết rằng sẽ tốt như thế
nào.
Hôm
nay một người bạn gửi cho tôi những bức hình con trâu thật dễ thương
với lũ trẻ nhà quê. Tôi lại nghĩ tôi thua xa những em bé ấy. Chúng coi
trâu như bạn, chúng chơi đùa và coi giữ trâu như một niềm vui. Còn tôi,
chỉ một năm giữ trâu thôi mà tôi coi là một móc ngoặc đời mình thì quả
tôi còn thua một đứa con nít.
"Làm
ruộng thì phải cần trâu bò" Câu nói này đã đi vào quá khứ trong những
nước tiên tiến. Một đường cày bằng một con trâu quần quật cả buổi, một
người dẫn trâu đi trước và một người cầm cày theo sau. Nông thôn đã hiện
đại hóa để người nông dân đở tay lấm chân bùn và con trâu chỉ còn là
hình ảnh tượng trưng cho đồng quê như con sông, cây đa , bến nước.
Con
trâu ngày xưa tôi giữ có lẽ nó đã bị làm thịt lâu rồi. Khi lần đầu tôi
về lại quê chồng để đi thăm nuôi chồng tôi. Một người trong đội đã dẫn
tôi thăm lại nó. Nó cũng đã bắt đầu già, gầy ốm và tội nghiệp. Tôi vuốt
ve lông của nó và sờ đôi sừng đã đổi khác màu. Nó nhìn tôi với đôi mắt
như xưa. Hiền lành và lừ đừ. Không biết nó còn nhớ tôi không? Nhưng tôi
không bao giờ quên nó.
Một thời kỷ niệm với con trâu .Con trâu Bầu thân thiết đã gắn liền với tôi bằng những hồi ức khó quên.
NGUYỄN THỊ THÊM
Xin mời xem Video "CON TRÂU QUÊ MÌNH" do TUI thực hiện
|
Saturday, December 13, 2014
Bút Ký: CON TRÂU (2) - Nguyễn Thị Thêm
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment