Mùa
thu đến nhẹ nhàng như cơn gió thoảng, những chiếc lá vàng rơi ngập con phố nhỏ,
gió thì thầm những khóm hoa cúc và khu vườn rực rỡ màu nắng chiều vàng ươm… Tôi
đi lên đồi dạo quanh những con đường phố núi ngoằn ngoèo – nghe trong tiềm thức
mùa thu năm xưa đang thức giấc…bồi hồi… Mùa thu đến cũng là những tháng ngày
chộn rộn chuẩn bị quần áo, sách vở trở lại trường lớp… Ba tháng hè qua nhanh
như chớp mắt. Những cuộc vui phải xếp lại, quần áo chật hơn và bạn bè khi nhìn
quanh thì đã vắng đi nhiều gương mặt thân quen… Có những bạn
|
rời trường vì mưu
sinh, cũng có những bạn bỏ xứ ra đi, và cũng có nhiều bạn bỏ cuộc vui theo chồng
vui duyên mới…Thế
đấy, buồn vui lẫn lộn vào ngày khai trường và mỗi một niên học là những chuỗi
ngày tươi như hoa… Nếu như có một ước mơ, tôi xin được quay về tuổi học trò
thần tiên và đắm mình trong con suối, con đập của tuổi thơ quê nhà… Những ngày
lao động ở con đê Thái Lạc là những ngày vui bất tận. Chúng tôi vừa lao động
vừa ca hát vang cả đất, cả trời... Mồ hôi đẫm ướt cả người nhưng mọi người hào
hứng va hăng say… Con kênh ta đào có anh và có em… niềm vui khiến cho những anh
hung lao động như bay trên thời gian và lướt qua không gian để làm nên những
ký tích lạ lùng. Nắng chiều vương vấn
trên con đê xanh, dòng nước từ con đê dẫn vào cánh đồng manh lại cho ruộng đồng
xanh ngát màu xanh… Tôi đứng trên bờ đê như đang đứng trên chiến hào… bạn bè
lũ lượt kéo nhau về ca hát nghêu ngao… gió thoảng đưa mùi dạ lan thơm nồng, mùi
cá kho thơm lẫn với mùi canh chua nhà ai bốc mùi làm bao tử tôi cồn cào và khó
chịu vô cùng…
Tạm
biệt con đê… tạm biệt bạn bè, hẹn gặp lại vào sáng mai tươi hồng…
NKP.
|
Sunday, August 16, 2015
Tùy Bút: THU VÀNG - Nguyễn Kim Phượng
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment