Bây giờ mới
thấy cái giá trị đích thực của nó. Cám ơn tạo hóa đã cho mình nguồn năng lượng
bất tận để cho con. Khi vụng về đặt đôi môi nhỏ bé của con vào đôi núm đỏ hồng
của người phụ nữ mới sinh lần đầu. Con cũng khó khăn mà mẹ càng lạ lẫm. Khi bé
bắt đầu bú. Một cảm giác nhột nhột lạ
kỳ. Cơ thể mình dường như rút lại đưa lên tuyến sữa. Những giọt sữa đầu
đời tuy ít ỏi nhưng trân quý và mầu nhiệm biết bao cho tình mẫu tử.
Hình ảnh đẹp
trong văn chương VN là hình ảnh người mẹ cho con bú và tiếng ru của mẹ.
Tiếng ru không
biết có từ lúc nào, nhưng lời mẹ ru con đã đi vào lịch sử . Có những người phụ
nữ cả đời không hề ca hát nhưng khi có con, lời ru là bài hát tuyệt vời mà mẹ
đem hết tâm hồn, và thương yêu vào đó.
Con ngủ
trong nôi, trong võng hay trong vòng tay mẹ thì lời ru cũng đều êm ái đưa con
vào giấc ngủ thiên thần.
Không biết các
dân tộc khác thế nào, nhưng dân tộc ta lời ru con của người Mẹ là kho tàng
văn chương hay nhất.
Dù là ru
theo giọng Bắc, giọng Nam hay giọng miền Trung thì lời ru của Mẹ của trầm buồn,
ngọt ngào và khó quên.
-Gió mùa thu
mẹ ru con ngủ.
Năm canh chầy
thức đủ vừa năm...
-Cái ngủ mày
ngủ cho lâu,
Mẹ mày đi cấy
ruộng sâu chưa về.....
hay
để cùng con
hưởng những giờ phút sum họp, vui vẻ gia đình. Mẹ vất vả làm việc để đầu tư
cho con ăn học, cho con có một
|
-Cái ngủ mày ngủ cho say,
Mẹ mày vất vả
chân tay cả ngày...
Hoặc:
-Ví dầu cầu
ván đóng đinh,
Cầu tre lắc
lẻo gập ghình khó đi
Khó đi mẹ dắt
con đi.
Con đi trường
học, mẹ đi trường đời.
Ngày nay có
lẽ không ai còn hát ru con vì chỉ cần một nút bấm thì âm nhạc trỗi lên, bằng
nhiều ngôn ngữ, bằng nhiều thể loại. Mẹ không còn dùng âm điệu, làn hơi của mình
ngân nga cho con. Những câu hát, lời ru chỉ là chuyện kể của những bà nội,
ngoại. Buồn buồn nhắc nhớ, tiếc nuối như người ngồi viết bài này.
Người mẹ
trong thế kỷ 21 không thể ngồi nhà chăm con, nấu cơm, giặt đồ. Người mẹ phải
bước ra xã hội kiếm tiền và đồng tiền đã thay mẹ phục vụ cho con.
Không còn lời ru, không còn ôm con cho bú mẹ, không còn:'Bên ướt mẹ nằm, bên ráo nhường con" Mẹ cha ngủ riêng một phòng, em bé
một phòng khác. Đêm con khát sữa, hoặc cha hoặc mẹ mắt nhắm mắt
mở vội vàng pha cho con tí sữa. Chỉ mong con bú mau rồi ngủ để
mẹ còn ngủ tiếp mai đi làm. Sáng chở con đi gửi, chiều rước con về. Mệt mõi
và bao nhiêu áp lực công việc, bà mẹ đôi lúc chỉ mong về nhà nghỉ ngơi.
Do đó dù yêu
con, nhưng mẹ cũng không có nhiều thời gian dành cho con của mình.
Đa số những
người mẹ hy sinh cho con dù đời sống vật chất
như thế nào. Mẹ xem con là lẽ sống đời mình, đi làm về là lo cho con
|
từng miếng
ăn ,giấc ngủ, bài vở học hành. Mẹ dành thời gian nghỉ vacation để cùng con hưởng những giờ phút sum họp, vui vẻ gia đình.
Mẹ vất vả làm việc để đầu tư cho con ăn học, cho con có một tương lai vững chắc
sau này.
Nhưng cũng
có đôi khi, ở một số gia đình, đời sống và tiện nghi đã khiến mẹ với con thiếu
một cái cầu nối. Mẹ không còn dồn hết tâm trí vào con như người mẹ thời xưa.
Mẹ cho con tất cả tiện nghi và mẹ cũng đòi hỏi con cho mẹ một không gian
riêng.
Con càng lớn
cái không gian riêng tư của con và mẹ càng nhiều ra, rộng ra, cho đến một lúc
có một bức tường ngăn đôi tình cảm giữa mẹ và con.
Cái không
gian mẹ muốn có bạn bè, có giải trí, có những kỳ đi hâm nóng tình yêu. có những
nơi mẹ đến con không thể nào có mặt được.
Còn con cũng
có những bạn bè và những sở thích riêng. Những trò chơi trên máy, những người
bạn trên Face book. Con đóng chặt cửa phòng như một thế giới biệt lập và sống
trong thế giới đó quên đi người mẹ, người cha của mình.
Với thời đại
tân tiến hiện nay, để bù đắp lại việc không thể bên con như ngày xưa, cha mẹ
đã cho con những tiện nghi như Iphone,
Ipad, computer... Những phương tiện này giúp con bay ra, hiểu biết nhiều thứ.
Đường dây nối kết bên ngoài thì nhiều, nhưng cầu nối giữa con cái và cha mẹ đã
bị giới hạn đôi khi trở nên tệ hại vô phương hàn gắn.
(Còn tiếp)
|
Saturday, August 29, 2015
Bút Ký: LỜI RU CỦA MẸ (3) - Nguyễn thị Thêm
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment