Saturday, September 10, 2016

Hồi Ký: CẢI LƯƠNG CHI BẢO - Năm Trầu



Năm ngoái tôi bị đòn 1 trận nhừ tử, dở sống dỡ chết vì mê cải lương. Mẹ tôi can không được, sai mấy đứa em chạy dìa Ngoại cầu cứu Bà. Ngoại lên nói có 1câu là Ba ngưng tay liền:" Thằng Tư...mầy hổng nuôi nó, trả về tao nuôi, nó ở dứ tao nó sướng thân...dìa trên nầy...bắt con nhỏ làm công chiện gần chết, mà hở ra mầy oánh, hở ra ...mầy oánh."
Số là như vầy, ở quê tôi hể cuối năm gặt hái xong thường hay có gánh hát về làng để hát giúp vui cho bà con trong những ngày giáp hột, lúc đó ai cũng có chút đỉnh tiền...nếu kẹt quá đong vài lít gạo bán thì cũng có tiền mua vé để coi hát.
Hôm đó có đoàn hát Ngọc Vân về hát ở làng tôi, đâu được vài đêm thì cô Đào nhỏ bỏ đoàn
(chắc đi theo tiếng gọi tình yêu) . Đêm đó ông Bầu sất bất xang bang luôn nên ông

năn nỉ tôi giúp ông đóng vai Tì nữ (đã nói rùi..tui có dáng lắm mà) .  . Ổng năn nỉ quá, tui thấy cũng ham vui
nhưng còn e sợ Ba vì nếu Ba tui mà biết được Ổng sẽ đánh tui nhừ tử, nên ông Bầu có năn nỉ:
" Cháu hoá trang lên..không ai nhìn ra cháu đâu...hãy giúp chú phen nầy..không thì kẹt cho Chú lắm..vai Tì nữ dễ ụi hà..chỉ bưng nước ra thôi." Tôi bấm bụng ..gật đầu..
Chừng lúc tui bưng nước ra sân khấu..đám bạn ở phía dưới la rân..."Chời ơi! ..Con Sang,con Sang kìa tụi bây ơi...Cả rạp nhốn nháo lên...tui chạy vào hậu trường chưa hết lo sợ..vừa run vừa cỡi"xiêm y" thì Ba tui ùa vô..Ba kéo tay tui dìa nhà..không nói không rằng...Ba quất túi bụi  vào người tui (Tỳ nữ chưa kịp tháo trâm cài lược dắt, mặt mày còn nguyên cả phấn son). Ông Bầu chạy xuống năn nỉ mà Ba đâu có tha... 
NĂM TRẦU


No comments:

Post a Comment