Ngày
đã tắt nắng, có phải đó là hoàng hôn mà người ta vẫn gọi cho sự lãng mạn ở
tâm hồn?
Có bao giờ bạn thật sự ngắm ánh hoàng
hôn chưa? Có bao giờ bạn đi qua nó, lướt
nhẹ qua nó, dù chỉ một lần, cho cảm giác chạm đến hay không chạm đến cái
không gian nhạt nhòa, hư ảo kéo dài trên bầu trời vàng úa của một bức tranh
không có người vẽ, mà nó khiến người ta phải mơ mộng, phải dâng tràn cảm xúc
trong rạo rực, cháy bỏng và bước đi trong trí tưởng tượng, bước đi với những
sợi chỉ dệt nên tư tưởng vô định.
Vả chăng, hoàng hôn đã mang những tâm hồn
lãng mạn xen vào nhau trong cuộc sống, để cùng gặp nhau, cùng cảm xúc, cùng ước
mơ…
Và hoàng hôn của riêng ai đó, hay của tất
cả? thì hoàng hôn vẫn tắt nắng, vẫn nhẹ
nhàng, vẫn khẽ khàng… Đi qua … cho màn đêm buông rèm chầm chậm, êm ả…!!!
TNYT -6/27032015
|
Friday, March 27, 2015
Đoản Văn: HOÀNG HÔN - TNYT
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment