Thursday, January 26, 2017

But Ky: MUA XUAN CUA TOI - Du Mien



Đã gn 30 năm, tôi tr li con đường này và đng dưới hàng cây hoa Ban n trng xoá đ ngm nhìn nhng dòng xe chy tp np trên ph vi nhng dòng người qua li hi h hoà vào không khí ca ngày 30 tết, mi người lo mua sm đ v cho kp ba cơm chiu cui năm, ch mình tôi lc lng trong cnh tp np hi h đó... Thi gian thm thoát trôi qua đi ngày xưa y và bây gi mt cm giác bi hi khó t, lòng tôi bng thy rưng rưng và mi cnh vt xung quanh tôi đu nhòa đi vì nước mt.
  Đà L
t vào năm 1960, con đường t cây xăng Kim Cúc đến nhà th Chánh Toà ( bây gi là đường Trn Phú ) còn rt hoang sơ và vng v, xe c và người qua li rt ít, thnh thong có vài chiếc xe đp và xe máy chy qua, còn ch yếu là người đi b, Đà Lt lúc đó bun lm.
  Tôi nh
li ngày xưa y, nh đến đa bé con ngày nào được ông bà Ngoi đem v nuôi nng, dy d và cho cháu đi hc... Trường hc khá xa, do đó sut năm hc lp mt phương tin đi hc duy nht ca tôi là ôm c và bám cht vào lưng bà Ngoi đ bà cõng tôi ti trường và đón tôi v hàng ngày, tôi rt thích vì không b mi chân mà li được úp mt vào cái lưng m áp và thân thương ca bà, có đôi lúc tôi đã ng thiếp đi v ti nhà lúc nào mà chng biết. Tôi thích ngm hàng cây thng tp hai bên đường chng biết ai đã trng t bao gi mà lúc nào cũng n hoa trng mut, rt đp, có nhng lúc đi hc v tôi xin bà cho tt xung đ đui bt vài con châu chu trong đám c, vài con dế trong nhng đt hoc nht nhng cánh hoa rng đem v chơi đ hàng vi my đa bn trong xóm.
Ngày ngày qua đi, tôi đã quen thu
c vi tng gc hoa Ban, tng cánh hoa, tng đám c có nhng con châu chu bé xíu xinh xinh và tng đt có dế mèn làm t... Tôi đã biết thơ thn t đó và vi tôi đây là con đường dài nht,
đp nht, nó đã gn bó vi tôi trong sut cuc đi thơ u ca mình.Thế là năm hc đã hết, tôi đã hc xong lp mt nh đôi chân đưa đón ca bà Ngoi, sau đó tôi hc hết cp 1, cp 2, 3 ngày nào tôi cũng đu đi qua con đường này và cũng đi b, cũng lang thang đ ngm tri mây, ngm nhng cánh hoa rơi lng l, nghe tng hi chuông nhà th ngân nga vào mi bui chiu và làm thơ.
  Hai hàng cây ngày càng c
i đi, nhưng hoa càng nhiu và đp hơn, và bà Ngoi tôi cũng thế...
  Dòng đ
i lng l trôi, vi bao thăng trm ca cuc sng, đến nay ông bà Ngoi tôi không còn na, nhưng chính nh đôi chân kỳ diu ca bà Ngoi mà tôi đã bước vào đi bng chính đôi chân ca mình mt cách t tin, vng trãi và cũng là hành trang cho tôi bước vào đi sau này, lúc nào tôi cũng có bà bên cnh.
  Đ
ến nay tui ngh hưu ( 61 tui ) tôi đã có mt gia đình đm m, hnh phúc, tôi đã có con trai, con gái, đã có cháu ni, cháu ngoi, tôi đã có tt c... và tôi cũng đã có mt mùa Xuân vi con đường " hoa Ban trng " tri dài trước mt, sm ut, nhn nhp và vi vã mà tôi đã được đánh đi bi c mt cuc đi đã qua vi con bé ti nghip ngày nào.
  C
m ơn ông bà Ngoi, cm ơn cuc đi và cm ơn mùa Xuân này đã cho tôi đy p nhng yêu thương.

Và : Còn đó bên đ
i nhng du chân
        Nhè nh
sao lòng mãi bâng khuâng
        Êm êm t
ng bước... êm tng bước
        L
ng c hn ta... mưa mùa Xuân
                                        (Thơ Sưu Tầm )

Du Miên

No comments:

Post a Comment