Nhưng nói theo kiểu
hiện giờ là: " Chuyện đó xưa rồi Diễm". Sài Gòn bây giờ sợ những
cơn mưa. Đường phố ngập như sông, cuồn cuộn nước đổ về dơ dáy và hôi hám. Ngưới ta nói đùa."Sài Gòn đổi tên đúng
thật. Bây giờ đã thành hồ..Chí
Minh" Bởi nơi đâu sau một cơn mưa cũng thành hồ, thành sông, thành suối.
Những chiếc xe đi trên đường bị nước lũ cuốn đi. Có những con đường chống lụt
bằng cách xây bờ cho cao và căn nhà lọt thỏm bên dưới như một cái hầm.
Sài Gòn mưa, phố biến thành sông.
Nước ngập nhà dân, nước mênh mông
Giữa phố chống xuồng, tưởng rằng sông lớn
Tội quá Sài Gòn "Hòn Ngọc Viễn Đông."
Tháng Mười chưa cười
đã tối. Những cơn mưa tháng Mười làm trái tim chị thắt lại khi nghĩ về quê
hương. Miền Trung hiện giờ đang cơn lũ lụt. Tại Hà Tỉnh, Quảng Bình và nhiều
nơi khác nước trong một đêm dâng lên không thể nào trở tay cho kịp.
|
Người dân nghèo
lam lũ, đang yên lành trong giấc ngủ thì cơn lụt kéo về. Không thể trở tay,
không thể chuẩn bị. Nước tràn về như thác đổ. Biết bám víu vào đâu, đành phá
nóc nhà cầu cứu. Những cánh tay đưa lên trong vô vọng. Những ánh mắt sợ hãi
thất thần. Những kêu cứu khàn đặc tội tình.
Nhìn trên màn ảnh
truyền hình, xem trên You tube hay Face Book. Những căn nhà chỉ còn trơ một
chóp của mái ngói. Còn tất cả là nước. Nước mênh mông, nước đục ngầu. 27.000
căn nhà đã bị hư hại. 35 người chết. Cái chết
tức tửi oan khiên. Tài sản, của cải
trôi theo dòng nước. Điều đau lòng là tai trời, ách nước đã đành mà bàn tay
con người cũng góp phần gây nên tội.
Nước tràn về nhanh và mạnh là do đập
thủy điện Hố Hô được xả gấp mà không báo cho dân biết để chuẩn bị. Sinh mạng
và tài sản người dân rẽ đến vậy sao? Nếu mà ở Mỹ thì người chịu trách nhiệm sẽ
bị truy tố ra tòa . Sự đền bù cho người dân không phải nhỏ.
Trong nước, ngoài
nước bao
|
nhiêu tổ chức thành lập để cứu trợ. Nhưng người dân nhận được bao
nhiêu? Chừng nào họ mới thoát khỏi ám ảm và xây dựng lại cuộc sống như xưa? Câu hỏi vẫn chưa có ai trả lời.
Mưa! những giọt
mưa tháng mười vẫn nhịp đều trên mái nhà như một điệu nhạc. Điệu nhạc mùa thu
bao giờ cũng buồn . Lá xanh, lá vàng , rồi lá rụng. Những chiếc lá vàng lìa
cành buồn như những người thầy đã ra đi trong tháng mười. Hai người thầy kính
yêu đã nằm xuống. Gia đình thầy mang vành khăn tang trắng . Những người học
trò cũ dường như cũng nặng trĩu tang lòng.
Chị xoay người lại
nhìn đồng hồ. 5 giờ sáng, con gái đã dậy chuẩn bị đi làm. Tiếng cửa garage mở
ra rồi đóng lại. Một ngày mới đã bắt đầu. Mừng vì mình vẫn còn khỏe mạnh. Mừng
cuộc sống vẫn êm đềm trôi.
Chị nhắm mắt lại
nguyện cầu:
Xin ơn trên ban
phước lành đến với tất cả mọi người.
Nguyễn thị Thêm
10/2016
|
Saturday, October 29, 2016
Bút Ký: MƯA THU (3) - Nguyễn thị Thêm
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment