Saturday, February 27, 2016

Bút Ký: BÔNG VẠN THỌ (3) - Nguyễn thị Thêm

Họ có thể chìu chuộng và galant với một người phụ nữa khác. Nhưng với vợ mình đôi khi lại có ý nghĩ những cử chỉ đó làm hạ phẩm giá và tư cách đàn ông. Mặc dù vợ mình ngày xưa cũng là một giai nhân. Phải bỏ rất nhiều tâm tư mới cưới được đem về. Tôi lại nghĩ đến chiều 30 Tết, Những chậu vạn thọ cuối ngày ế ẩm bị bỏ lăn lóc trên sân chợ làng tội nghiệp. Vạn thọ nhổ lên để bán không ai đem về trồng lại . Nó ví như thân phận những người phụ nữ VN khi đã bứng khỏi gia đình để lấy chồng thì phải một đường mà đi. Không được về nhà cha mẹ ruột dù bị uất ức bao nhiêu chăng nữa. Cuộc sống bên chồng có hạnh phúc hay không cũng phải cam chịu. 
Cha mẹ gả con gái như lon nước đã tạt ra ngoài. Số phận thế nào cũng không

thay đổi. Ôi! cái câu :" con gái 12 bến nước trong nhờ đục chịu " mà cha mẹ làm kim chỉ nam để ràng buộc người phụ nữ VN quả thật tội nghiệp.     Năm nay mùa xuân lại về, tôi cũng không tìm cho mình một chậu vạn thọ vừa ý.
Mùa Xuân ở xứ Mỹ không thiếu thứ chi, nhưng thiếu đi những gốc vạn thọ đại đóa
rực rỡ.
     Tôi đốt hương trên bàn thờ gia tiên và nhắm mắt lại hình dung những chậu hoa vạn thọ và nụ cười hiền hòa của má tôi. Năm anh em tôi xúng xính trong những bộ đồ mới đón Tết. Trên bàn thờ hương đèn rực rỡ. Mùi hăng hăng của hoa vạn thọ lan tỏa mênh mông.
     Tết đã về, những ngày tết êm đềm của một thuở ngây thơ.

 CHÚC MỪNG NĂM MỚI
 NGUYỄN THỊ THÊM 


No comments:

Post a Comment