Saturday, February 27, 2016

Bút Ký: BÔNG VẠN THỌ (2) - Nguyễn thị Thêm




Má tôi trồng một liếp hoa vạn thọ sau đám cây nha đam và đám rau thơm . Má chăm chút như chăm chút con. Khi những ngày hoa mới bén, ốc và các loại côn trùng khác rất thích cắn ngang cây. Má tiếc lắm lại ương, lại trồng. Sáng sớm là ra xem cây như thế nào để tìm bắt ốc , săm soi. Khi hoa đã bén và trổ bông má tôi vui lắm. Bà cắt chưng lên bàn thiên, bàn Phật , và bàn thờ gia tiên.
     Bà tâm niệm Phật Trời ở xung quanh ta. Khi nào mình làm điều gì sai ơn trên đều thấy. Bà thường nó một câu mà tôi không thể nào quên " Mình hãy làm điều tốt đi con, mặc ai làm điều gì sai. Có hai bên vai vác làm chứng hết"
     "Hai bên vai vác " Hồi nhỏ tôi không hiểu sao hai cái vai mà làm chứng cho mình được. Bây giờ tôi đã hiểu. Hai vai tượng trưng cho Trời Phật, cho những đấng thiêng liêng, cho cái đạo làm người. Con người phải đứng thẳng, hai vai thẳng để không thẹn với lương tâm, và xứng đáng làm người.
     Má tôi như cây bông thọ đơn sơ quê mùa mà nhiều tình, nhiều ý. Má không thể thiếu trong đời sống gia đình tôi như bông vạn thọ không thể thiếu trong những ngày thiêng liêng nhất.
     Má không nghĩ mình lớn lao hay tốt đẹp. Má chỉ là má, một phụ nữ VN quê mùa hết lòng tận tụy lo cho mẹ chồng miếng cơm ngon, manh áo lành, một bàn tay săn sóc ân cần. Má là một người vợ đảm đang phục vụ cho chồng với cả tấm lòng yêu thương và nhẩn nhịn.
    Nhiều lúc tôi nghĩ về má và vô cùng cảm phục. Làm sao trái tim 

và tấm lòng má có thể mở ra bao dung như vậy. Một người đàn bà hết lòng yêuthương chồng mà có thể bằng lòng để chồng chia sớt tình cảm cho những người đàn bà khác . Vậy mà má tôi đã làm được và vẫn lo lắng cho chồng tới ngày nhắm mắt.
     Bà quan niệm " Đẻ con ra là phải có trách nhiệm nuôi nấng, dạy dỗ thành người"  Trong thời buổi giặc giã chiến tranh, anh em tôi ra đời đa phần không có ba bên cạnh. Má kể khi sanh anh tôi là lúc chạy giặc. Má một mình trong căn chòi nhỏ. Bà chuyển dạ dữ dội, nhưng vẫn ráng kìm cơn đau nấu sẳn một nồi nước ấm. Bà chuẩn bị mọi thứ khi người cậu tôi đi mời bà mụ vườn.
     Thế rồi trong một cơn đau xé thịt, bà đã sinh ra anh tôi. Tự bà cắt rốn, lau cho con , mặc áo và đặt nằm. Xong bà nằm chờ cô mụ vườn đến giúp lấy nhau.
     Người ta hay ca tụng con gái miền Trung ngọt ngào lễ phép dịu dàng. con gái miền Bắc khôn ngoan đảm đang .Nhưng lại chê con gái miền Nam hời hợt, ăn to nói lớn, không chung thủy.
     Những lời nhận xét trên không công bằng cho con gái miền Nam. Bởi lẽ những cô gái miền Nam chân chất, thành thật là những người vợ thật tốt chịu đựng và chiều chồng. Những bà má hết lòng vì con. Săn sóc và yêu thương con tự nhiên như lúa ngoài đồng, như chim trên trời như những bông vạn thọ thơm nồng rực rỡ.
Má tôi còn là một bà má của ba dòng con mà không hề câu chấp. " Đã gọi một tiếng má thì là con của mình " Đó là câu nói má tôi hay dùng để trả lời cho những bà hàng 


xóm nhiều chuyện. 
Cho nên má thương yêu, nuôi nấng dạy dỗ con riêngcủa chồng như con ruột . Má cười vui khi các con vui. Má buồn lo khi các con gặp hoạn nạn. Má chỉ là má. Đơn giản như vậy, bình dị như vậy, quê mùa như vậy. Cây bông Vạn thọ là một loại hoa dân giả cho tất cả mọi gia đình trong những ngày tết. Nó đẹp và có ý nghĩa từ cái tên và màu vàng rực rỡ như báo hiệu niềm vui, phồn vinh và hạnh phúc. Bước vào cửa nhà một gia đình VN ta đã gặp bông thọ rực rỡ trên bàn thiên sân trước. Hai chậu để trước lối vào và trên bàn thờ hai bình hai bên . Không có bông thọ thì không ra ngày tết. Như không có má thì căn nhà sẽ không bao giờ có được niềm vui đích thực.

Người mẹ không hề nghĩ mình làm mẹ như thế nào chỉ biết hết lòng vì con. Hoa vạn thọ chắc cũng không nghĩ mình đẹp bao nhiêu , chỉ biết tới tết là mình được chung niềm vui với loài người . Người ta có thể ngồi hàng giờ để ngắm một chậu mai, chậu anh đào với hình dáng thật đẹp. Những người biết chơi hoa chờ đợi thưởng thức cái đẹp và mùi thơm của hoa Quỳnh, hoa thủy tiên nở đúng giờ. Nhưng không có ai ngồi ngắm để thưởng thức hoa vạn thọ.
Hoa vạn thọ như người phụ nữ Việt Nam quê mùa chơn chất. Người đàn ông có thể khen một người nào đó đẹp hay ngắm say sưa một cô gái nhan sắc. Nhưng ít có ai thật lòng khen bà vợ của mình " Em đẹp quá! Em vất vả vì anh, vì con quá. Anh rất yêu em. Anh cám ơn em!"

(Còn tiếp)

No comments:

Post a Comment