Sunday, May 12, 2019

Thơ: MỘT NGÀY Ở QUÊ TÔI - Tống Ngọc Nga

 

Ở xã tôi, khu đất cách nay mấy mươi năm nhà nước dành riêng để xây những dãy nhà cho gia đình liệt sĩ gọi là " khu tình nghĩa "
Vài năm nay họ xúm nhau ,
rủ nhau
bán hết mỗi nhà tình nghĩa giá leo thang gần hai mươi tỉ để lên đời

Vì khu đất họ được cấp trước đây để xây nhà, giờ là khu đất vàng đất bạc của giới đại gia

Người chết mừng vui ô hô... A ha...
vỗ tay hò reo dưới mộ

Người sống ở dương trần hưởng lộc cơn mưa vàng khi bán được ngôi nhà nên xúng xính ngựa xe

Chỉ có người dân nghèo từ Phú Yên , Quảng Ngãi vẫn dạt về Đồng Nai hàng hàng lớp lớp ở dãy nhà trọ tối tăm,
ngày ngày lê la trên các ngõ đường làm nghề buôn tỷ phú

Nhiều anh chị công nhân cạo mũ cao su xin nghỉ việc làm,
bởi lương bèo nhèo không đủ nuôi con khi cao su rớt giá
Họ ùn ùn xin việc làm bảo vệ, lao công...
dù ít tiền nhưng tạm thời không sợ đói

Có ông công an vay nợ đi cầm thẻ đảng giá năm mươi triệu đồng
không có tiền chuộc, bị chụp hình trưng ra giấy nợ ,
cấp vị quân hàm đưa lên
trang đầu ,dòng tin giật tít 

Sáng nay tiếng chim vẫn vậy
Vẫn hót véo von,
Khu nhà của đại gia xây biệt thự nguy nga ,
giờ vẫn chết danh mọi người cứ quen gọi cái tên mỹ miều là:
  ở khu nhà tình nghĩa

tongngocnga

No comments:

Post a Comment