Nó là dân Bắc kỳ chính hiệu con nai
vàng.
Nhà nó ở sở Ship một đồn điền cao
su của Tây
Sở cao su nằm bên tay trái con đường
Quốc lộ 15 về Long Thành. Cứ theo cái bảng
tên sở SHIP đi dài theo con đường rợp lá cao su là vô trung tâm của Sở.
Bố nó bán tạp hóa chứ không làm công nhân cao su. Cái quán tạp phô nho nhỏ,
bán đủ thứ đồ tiêu dùng, bánh kẹo và dụng cụ học trò. Nó gầy gầy, vui tính và
rất tốt bụng. Gia đình nó có nhà ở Sài Gòn, nhưng không hiểu sao bố nó lại về
nơi khỉ ho cò gáy này buôn bán qua ngày. Thỉnh thoảng bố nó về Sài Gòn cất
hàng và má nó cũng xuống Long Thành ở chơi vài ngày với chị em nó.
Nó học chung lớp với tui. Nhóm con
gái lớp tui mỗi người mỗi vẽ. Con nhỏ này đặc biệt có cái răng khểnh thiệt là
có duyên. Tóc nó dài nhưng không cột đuôi ngựa, đuôi gà mà kẹp sau gáy. Mớ
tóc dài đen mướt,, gương mặt bầu bỉnh và nụ cười có cái răng khểnh làm nó nổi
bật trước đám con gái chung lớp.
Da nó ngâm ngâm , nước da bánh mật
có duyên. Nó hay cười. Dân Bắc kỳ chính gốc nên nói năng rất khéo và có
dáng kiêu sa.
Cũng như tụi tui, nó đến trường bằng
xe đạp, chiếc xe đạp có cái giỏ phía
trước. Chiếc giỏ đó không chở đầy hoa phượng như một bài thơ nỗi tiếng, bởi nó không thích
văn chương lãng mạn. Nó chở những thứ cần thiết như gà mên cơm hay đồ ăn vặt
con gái. Cái cặp nó để sau ba ga ràng lại. Một góc áo dài nhét dưới sợi dây
thun . Khi tới lớp nó thường ôm cái cặp trước ngực, cái cặp nghiêng nghiêng,
và tui nhìn nó cũng nghiêng nghiêng.
Nó rất giỏi toán, những bài toán
khó đối với nó không thành vấn đề. Nó làm văn không dài dòng văn chương mà gọn,
|
rõ ràng, kết cấu rất logic. Nói chung nó học giỏi, thông minh và siêng năng. Bọn con gái thì mến nó, vì nó chơi
với bạn rất có tình. Đứa nào cần giúp thì nó tận tình. Nó tánh tình cương nghị
như con trai, không thích nhiều chuyện, không thích làm điệu, không thích tụm
năm tụm ba nói xấu người khác.
Bọn con trai tụi tui thì phục nó.
Con gái là sao giỏi toán lạ kỳ. Nó tuy không lớn tuổi, nhưng rất kênh kiệu.
Dưới mắt nó đám con trai chung lớp chỉ là đàn em, là thằng ráo trọi.
Đừng hòng gửi cho nó một lá thư
tình vì nó sẽ đem ra cho cả lớp mỗ xẻ.
Đừng hòng đi theo mà tán nó . Nó sẽ
nói thẳng những câu thật đau lòng.
Đừng hòng bao nó ăn cà rem hay đậu
đỏ bánh lọt. Nó sẽ chửi vào mặt :
"Ê! Mày khinh tao không có tiền hả! hả?" .
Và thế là tên dại khờ nào đó sẽ phải cúi mặt đi ngay, nếu không muốn bị nó
kêu một đám tóc dài tới chọc quê.
Cái nhóm tóc dài không phải đứa nào
cũng dữ như chằn, nhưng có lẽ nhóm con
gái tự tạo cho mình một cái vỏ bề ngoài để đề phòng con trai theo làm quen
tán tỉnh. Cho nên muốn thân với nó có hai cách.
-Một là phải học trên tụi nó vài lớp
hay ít nhất phải học thật giỏi cho tụi nó phục sát đất.
- Hai là hãy coi nhóm con gái như
đàn chị và một lòng làm đàn em. Đôi mắt không gian gian để ngắm mà là sẳn sàng làm một người bảo
vệ trung thành.
Tui thì không lọt trong hai trường
hợp đó. Tui không học trên lớp hay học giỏi trên cơ. Tui cũng không muốn kêu
tụi nó bằng chị, bởi tui cũng cùng trang lứa. Tui là một gã trai tơ mới lớn, râu đã lún phún tìm cách vượt ra ngoài để
biểu dương sức mạnh đàn ông. Tôi thích nhìn nó với sự chiêm ngưỡng cái đẹp.
Tôi muốn nắm tay nó đi lang thang dưới trăng vàng. Hay ít nhất cũng rũ nó ra
cầu
|
Quản Thủ ngắm mấy trôi, nước chảy. Tôi thích những bài văn, bài thơ tiền chiến lãng mạn mà ông thầy Ân cho
chép và học thuộc lòng.
Có một lần tui cũng làm thơ. Bài
thơ lục bát tỏ tình vụn dại.. Tôi viết nắn nót mạo một nét chữ khác trên tờ
giấy trắng học trò rồi len lén bỏ trong hộc tủ chỗ nó ngồi:
-Này cô răng khểnh có duyên.
Cho anh xin cái đồng tiền má em.
Tui không dám ghi tên, chỉ viết
chung chung.Ngồi cuối lớp tui để ý theo dõi mà lo lo trong bụng. Không biết hậu
quả sẽ thế nào. Sao thấy im re , không một hành động gì hết. Tan trường, tui
làm bộ nấn ná lại để về sau cùng. Tui tới chỗ để lá thư. Lá thư vẫn còn, tui
run run lấy ra. Nó đã viết thêm một hai câu khá độc;
Đồng tiền tao để mua kem.
Ai ngu sao lại mà đem cho mày.
Cái đồ mắc dịch.
Cầm cái thư trên tay tui tẻn tò ra
mặt. Đường tình của gã trai tơ mới lớn sao u ám vậy không biết. Tui lủi thủi
ra về mặt nặng như đeo đá, Nó đã bắn một mũi tên độc vào trái tim còn trinh của
tui. Tui giận nó, giận đời đen bạc và giận mình sao học thua nó. Tui về nhà và cố gắng học bài, ráng
làm bài tập toán và tui hứa với lòng sẽ cho nó biết mặt
Thế nhưng khi tui học nhích lên để
cạnh tranh với nó thì nó lại coi tui là đối thủ trong lớp. Nửa điểm nhích lên
là nó tìm cách vượt qua. Điều thê thảm cho tui là suốt mấy năm Trung học tui
đều lẹt đẹt đi sau nó.
Nó có cái răng khểnh, cái răng thừa
ra cho nụ cười có duyên. Nhưng dù nó có duyên, tụi con trai tụi tui cũng phải
ép lòng nhận nó là chị. Một con nhỏ chị đẹp gái mà tui mơ ước được nắm tay.
Điều trớ trêu là nó và con nhỏ tóc
kẹp tóc đuôi gà là một cặp bài trùng.
Thời tuổi mới lớn của tui sao gặp
toàn sao quả tạ.
NGUYỄN THỊ THÊM
|
Saturday, October 17, 2015
Tùy Bút: CON NHỎ RĂNG KHỂNH - Nguyễn Thị Thêm
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment