Friday, November 24, 2017

Hồi Ký: TRẢ TÔI VỀ TUỔI DẠI - Năm Trầu





= Làng Tôi , Chỉ Còn Trong Ký Ức=

Năm nay tôi trở về thăm lại làng quê sau nhiều năm xa cách ,cảnh cũ đổi thay , người xưa không còn . Lớp người trẻ lớn lên trông lạ hoắc lạ huơ và nhất là 2 dảy phố xưa lợp ngói âm dương cũ kỷ không còn nữa mà thay vào đó những toà nhà đúc mái tole cao thấp chẳng cân bằng coi chẳng đẹp mắt chút nào cả .

Nhớ đến năm xưa (của thời 60's) Làng tôi (Xã Phước Long) được coi như cái rún ...phố chợ đông đúc dân các Xã lân cận đều đi đến chợ Phước Long . Chỉ có 2 dảy phố mà không thiếu thứ gì cả .

Phía đầu chợ thì có một cái Đồn của Nghĩa Quân không kém phần kiên cố , phiá bên trái là Phòng Y Tế Xã , bên phải là Phòng Hành Chánh Xã , kế đó là 1 khoảng trống thật rộng dành cho những người dân xã khác mang hoa màu đến bán ,và thỉnh thpảng còn dành cho những buổi chiếu bóng ngoài trời của Đoàn Tâm Lý Chiến Tỉnh về chiếu cho dân làng xem mà đã có lân tôi kể : Khi xe GMC chở đoàn quân trong màn ảnh , làm các bà con cô bác xách ghế ...né ...vì sợ bị xe đụng ... trong lồng chợ thì ông Hai Chức ông ngoại của cô giáo Điệp chiếm 1 góc làm quán cà phe ,(cố định) kế bên là cô Tư Liễu em ruột của ông Hai là sạp Bún Thịt Nướng , thêm nữa là xe nước đá của chị Hũi , trong nhà lồng chợ thì 3 ngừ này "chiếu thường trực" .Thời đó làng tôi chưa có điện về , cho nên quán cà phe của ông Hai xài đèn măng xông (oai lắm) nhắc đến đây thì cái khung cảnh làng quê êm đềm hiện lên trong đầu tôi như in ...vài ba người trung niên xóm dưới ( nơi tôi ở gọi là xóm chợ)sau những giờ đồng áng nhọc nhằn , tối đến họ "lên chợ" uống nước , uống cà phê và nghe "hát máy" . Cái máy hát dĩa của ông Tư Rằng thời đó cũng có "nhạc yêu cầu" Ông Tư tôi cũng khoái "lấy le" lắm ...mở máy ra với một chồng dĩa đá nặng trịch đen thùi lùi ( loại dĩa 45 tua) ông lên tiếng :
- Anh Năm , Anh Bảy ...muốn nghe tuồng nào ?
Thằng Tưởng mau mau đưa tay lên yêu cầu :
- Bác Tư Bác Tư ...cho nghe Tình Thắm dziên thơ đi Bác Tư .
Thằng Quẹo đưa tay lên yêu cầu :
-Đừng đừng hát tuồng đó , tuồng đó buồn thấy mồ ...hát Con gà trống gáy đi ông Tư .
Rùi sẳn trớn nó "mần" luôn một hơi : nhà bên kia có con gà trống gáy , bắc nước sôi bỏ dô nồi hết gáy đặng chiều nay đem xé phay ăn ngon lành ...
Bực quá tui lên tiếng :
-Im đi thằng cu Quẹo , tía lia tía lia , để cho ngừ lớn ngừ ta nghe , con nít mà cũng lộn xộn thấy mà phát ghét .
Nó đâu vừa gì , quay lại nhìn tui , nó trề môi :
- Ừa ...tao con nít còn mày ...ờ ờ tao quên ...hí hí ...tại mày ăn trầu nên mày già háp á ....

No comments:

Post a Comment