Tui vội vã xuống lầu
và nhìn thành quả một ngày đi shopping của con gái.
-Hôm nay mua gì mà mấy
mẹ con hào hứng vậy?. Tui hỏi Shannie
Con bé lại gần tui
cười cầu tài. Cái đuôi tóc lắc lư theo nhịp chân. Con bé này lạ lắm sinh ra
nước da có màu nâu chứ không trắng như mọi người trong nhà. Mẹ nó nói
khi mang thai nó thèm cà phê và uống rất nhiều, nên màu da con bé giống
như người Phi. Nó lại thích đi trên 10 đầu ngón chân như người múa ba lê. Cho
nên hồi nhỏ nó cứ thường xuyên bị té. Mãi khi lớn lên cả nhà bắt phải đi bằng
cả bàn chân nó mới bớt té lên té xuống.
Con bé ôm một túi
xách lại gần tui mà hỏi:
- Bà ngoại biết 24
tháng 10 là sinh nhật con không?
- Biết ! Mà chưa tới
ngày mà.Tui trả lời.
- Bà ngoại biết 31
tháng 10 có lễ Halloween không?
- Biết! Sao lại
không. Rồi sao? Tui hỏi nó.
- Thế bà ngoại có
tính cho quà sinh nhật con không?
- Có chứ. Nhưng chưa
mua. Rồi sao?
- Bà ngoại có thể
cho con sớm hơn không?
- Có nghĩa là sao?
Tui hỏi nó.
Bên kia bàn mẹ nó ngắt
lời
- Trời ơi! Sao mà hỏi
dài dòng quá. Nó mua một bộ costume Halloween. Nó nói là quà sinh nhật má tặng
cho nó . Vậy nếu bà ngoại cho quà. Bà ngoại cho nó bao nhiêu?
Tui cười cười;
- 20 $
Con bé reo lên.
- Vậy bà ngoại cho
con bộ đồ này nghen. Con khỏi bỏ thêm tiền.
Con chị nó chạy
lên lầu lấy máy tính và tính tiền cái áo nó mới mua hôm nay với tiền thuế rồi
móc bóp trả tiền cho mẹ .
Tui chợt hiểu thì ra
đây là giao kèo của mấy mẹ con. Tiềm mua costume Halloween mới là phải
tự trả. Con gái tui dạy con giỏi hơn tui thiệt rồi.
Hai chị em hí hoáy mở
túi và mặc thử đồ vào.
Con chị hóa trang
thành một cô công chúa với bộ áo thật đẹp. Con em chọn bộ đồ giống như của
Power Ranger. Có cái mủ đội trùm lên cả đầu chỉ lồi con mắt, trông con bé như
một đứa con trai.
Con tui mua vài món
đồ Halloween rồi mấy mẹ con hí hoáy treo trước nhà. Hình vài trái bí đỏ nhe
răng, hình một bộ xương và một thây ma được chọn treo ở cây cột trước nhà.
Tui nhìn mấy mẹ con
thích thú trang trí cho ngày Lễ Ma, chợt nhớ chuyện mình ngày xưa.
Thấm thoát tui qua
đây đã là mùa Halloween thứ 23. 23 năm qua cái vèo. Nhanh thật.
Gia đình tui tới Mỹ
đầu tháng 10 năm 1991. Thằng em trai tui đã mướn sẳn cho một cái nhà 4 phòng
ngủ với giá 750$ một tháng. Ông chủ nhà là người Mỹ, ở và làm việc đâu trên
vùng Orange County. Căn nhà này rất gần chợ Vons
cho tui đi bộ xách về, gần trường Tiểu học cho hai thằng nhóc, gần trường
Trung học cho con gái và nhất là khu rất yên tỉnh cho Mẹ chồng tui nghỉ ngơi.
Bởi địa điểm quá thuận
lợi nên nhiều người đến để xin mướn nhà. Em tui phải tốn rất nhiều nước miếng
và tài ngoại giao mới được ông chủ chấp thuận chọn cho mướn. Một gia đình VN
tị nạn không có một chút income nào, có bà già và cả con nít tổng cộng 7 người.
Em tui nói đơn xin
mướn nhà để một cọc, người ta đầy đủ điều kiện hơn mình. Em gặp ông chủ nhà
nói rõ anh chị bây giờ còn ở bên trại tị nạn chưa có giấy tờ đi. Nhưng sẽ qua
vào khoảng đầu tháng 10. Tiềnđặc cọc và tiền nhà 2 nhà tháng đầu em sẽ ứng
trước. Ông ta suy nghĩ lâu lắm và đồng ý cho mướn bắt đầu vào ngày 15. Ổng
còn giao hẹn nếu trả tiền nhà trước ngày 03 hàng tháng ổng sẽ bớt 25$. Vị chi
chỉ trả 725$ một tháng.
Thì ra ở đâu cũng có
người tốt. Suốt thời gian mướn nhà, mỗi khi cần ông sửa chữa, gọi là ông cho
người tới làm liền và không quên một câu cám ơn với nụ cười thân thiện.
Thế là em tui trả
trước tiền cọc, tiền nhà trong khi tui còn đang ở trại tị nạn Pataan bên Phi
Luật tân. Một ngày chưa có danh sách ra đi và chưa có giấy báo là một ngày ruột
gan tui nóng như lửa đốt. Khi tui còn ở trại tị nạn, thì tui đã phải trả tiền
nhà mỗi ngày tại Cali.
Hơn nửa tháng chờ đợi cuối cùng gia đình tui đã lên máy bay đi Mỹ. Em tui đón
gia đình tui tại phi trường và đưa chúng tôi về nhà. Tui nhìn căn nhà với
đầy đủ tiện nghi: 4 phòng ngủ với giường nệm và gối mền mới tinh. Nhà bếp có
cả tủ lạnh. Nhìn căn nhà và nhìn mấy cái thùng nhôm đựng quần áo đồ đạc từ trại
tị nạn đem qua Mỹ tui thấy thật là tương phản.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ bằng nước ấm, chúng tôi ngã lưng lên trên giường và mới cảm nhận một cách rõ |
ràng " Thiên đường tìm đâu cho xa. Nó nằm tại đây, ngay bây giờ." và tui
chìm vào giấc ngủ say mõi mệt.
Như vậy bước chân tới
nước Mỹ tui đã mắc nợ em tui 975$ tiền nhà và một món nợ ân tình mà suốt đời
tui không trả nỗi.
Gia đình tui đến Mỹ
vào đầu tháng 10 và khi đến gần cuối tháng tui mới được em tui cho biết gần đến
cái Lễ Ma kỳ quái này.
Em tui mua về cho một
mớ kẹo và còn chở tui đi mua thêm vì xóm này chắc sẽ đông con nít. Cái lễ
Halloween đầu tiên trên nước Mỹ con tui không hề biết hóa trang là gì. Mặc dù
em tui đã nói trước và dặn dò cẩn thận. Nhưng khi nghe bấm chuông, ra mở cửa
tui cũng suýt bật té vì sợ, khi thấy một cái mặt nạ kinh khiếp thò vào và la
lớn." Trick or Treat"
Cái xóm đó quá đông
trẻ em đến xin làm hai thằng nhóc cũng nôn. Nhưng nghe cậu nói muốn đi xin kẹo
thì phải hóa trang và nói trick or treat. Chẳng biết nghĩa là gì nhưng mấy
người vào nhà nói hai chữ đó là mẹ phải mở cửa lấy kẹo cho. Hai cu cậu nhà
tui bèn lấy viết chì vẽ vài đường lên mặt rồi mặc cái áo rộng phùng phình của
ba. Lấy dây cột ở thắt lưng rồi chạy ra với dòng người xin kẹo.
Tui gọi với theo:
- Đừng đi xa, lẩn quẩn
ở xóm này rồi về nghen con.
- Dạ! Con biết.
Thế rồi nó chạy mất
dạng. Bỗng có tiếng bấm chuông.Hai vợ chồng ông bà Lous hàng xóm hiện ra trước
cửa. Bà Lous là một người VN lấy chồng Mỹ và theo chồng về nước trước 30/ 4/
75. Bà la vợ chồng tui một chập và nói hai thằng nhóc đi phải có người lớn đi
theo.Không nên để nó một mình xin kẹo nguy hiểm lắm.
Lúc đó mới đến Mỹ
chưa tới một tháng tui đâu biết gì là nguy hiểm. . Sau khi tiển bà Lous ra cửa
tui vội vã chạy đi tìm con và dẫn nó đi vòng khắp xóm. Nhìn thiên hạ từng tốp
kéo đi xin kẹo với y phục thật lạ mắt và tiếng cười giòn giã mọi nơi. Tui
cũng quên đi là mình mới tới đây chưa tới một tháng và thật vui với không khí
lễ hội này. Có những căn nhà mới nhìn thật bình thường, nhưng vừa bước lên bậc
thềm thì một hình người ngồi bật dậy với gương mặt khủng khiếp đe dọa. Có nhà
thì sân trước là một nghĩa trang, hai ông bà chủ nhà hóa trang thành hai thây
ma với giỏ kẹo ôm trước ngực. Mọi người cùng hưởng thụ niềm vui ma quái trong
một không khí an bình tự do.
Tui dẫn hai nhóc về
với một bịt đi chợ đầy những kẹo. Coi lại giỏ kẹo chúng tui mua cho cũng gần
hết. Tui lấy kẹo đem từ VN qua, kẹo con xin về đem ra để phát. Vậy mà đến khi
hết kẹo cũng còn có người gỏ cửa "Trick or treat". Tui tắt đèn vào
nhà và mọi người vào phòng im thin thít giả vờ ngủ. Trong lòng cứ lo sợ
dại dột người ta tới xin kẹo không cho, họ sẽ phá nhà.
Ở đây quen dần, năm
nào tui cũng theo phong tục Mỹ trang trí nhà cửa và phát kẹo cho trẻ em. Có một
năm tui dùng cái gối ôm làm thành một người ngồi trước cửa. Cái mặt nạ ghê rợn
con tui đem về tui gắn làm đầu. Tui dùng một cây ngắn cột vào làm hai tay.
Tui vận cho người nộm một cái quần đen và mặc cái áo lính rằn ri. Chân mang
giày . Tui cho ngồi trên một chiếc ghế dựa khuất trong bóng tối cửa trước.
Nếu vô ý bước vào sẽ không thấy, nhưng khi quay ra sẽ gặp gương mặt ma trợn mắt
hù dọa. Năm đó rất nhiều người đã hoảng hốt la lên khi tới nhà tui. Có vài em
bé đã khóc òa.
23 năm đã qua rồi,
ngày lễ Halloween hàng năm vẫn là ngày mà trẻ em thích nhất. Thằng nhóc tì
con trai tui ngày nào còn chạy đi xin kẹo, còn giật bắn người muốn khóc khi bị
dọa ma. Bây giờ đã có hai con. Năm nay thằng cháu nội trai hóa trang
thành chú khỉ, con em xinh xắn trong bộ đồ giống như trái pumpkin cùng cha mẹ
đi xin kẹo trong khu vực dành cho gia đình binh sĩ Mỹ tại Ý. Thời gian qua
nhanh thật, từng thế hệ tiếp nối lớn lên.
Ngày mai đã là ngày
lễ Halloween. Các cháu tui sẽ hóa trang và cũng hòa vào dòng người vui lễ hội
cùng cha mẹ. Con gái tui thường dặn dò các con, nên cẩn thận khi đi đường,
không cho các cháu mua những bộ đồ hóa trang màu đen. Nhất là kẹo phải đem về
cho mẹ kiểm tra. Toàn bộ số kẹo sẽ tập trung lại và mỗi cháu sẽ chỉ được lựa
mỗi cháu 10 loại kẹo mà mình thích. Số còn lại con gái tui cất lại và phân loại
để cho ăn từ từ.
Nhiều người không
thích ngày Lễ Halloween vì nói đến ma quỷ. Cũng như lo sợ có người đầu óc không
bình thường bắt cóc trẻ em hay bỏ những thứ độc hại vào trong kẹo.
Kinh tế dù có lên
hay xuống, nhưng ngày lễ Halloween cũng là một ngày rất đặc biệt của trẻ con.
Hãy vui cùng với các cháu và hãy bảo vệ các cháu để tuổi thơ chúng có những kỷ
niệm đẹp trong tuổi ấu thơ.
HAPPY HALLOWEEN Nguyễn Thị Thêm |
Xem VIDEO HALLOWEEN của TUI làm nè