Friday, September 20, 2013

Bút Ký: TRUNG THU - Thêm



  
Hôm nay con gái gọi tới:
- Mẹ, hôm nay rằm, mẹ có ăn bánh trung thu không?
Câu hỏi của con khiến tui suy nghĩ. Như vậy nó sẽ đem bánh trung thu tới. Hay hỏi để qua cùng ăn bánh Trung Thu?
Hai con khỉ già chúng tôi cũng chẳng cần bánh Trung Thu dù đêm về nhìn qua song cửa, chị Hằng cứ lấp láy mắt chọc ghẹo . Chị tưởng tui là chú cuội nên rũ tui lên cung trăng chơi.

Ngày còn bé,  Trung Thu  đầy thi vị, đầy những ước mơ ngọt ngào của tuổi huyền thoại. Khi đã có gia đình con cái. Trung Thu là đêm gia đình quây quần cho các con ăn bánh, ngắm trăng và rước đèn. Kể cho con nghe chuyện cổ tích và cho con được thả mình vào tuổi ước mơ.
Bây giờ già rồi, căn nhà hiu quạnh. Con cái đã ở riêng lại bận đi làm, thì bánh trung thu với uống trà đối hai người già cũng chẳng có gì là hứng thú. Chỉ mắc công lo đường lên cao hay bánh có pha tạp chất.

Có lẽ thời đại này người ta biết tỏng quê hương chị Hằng chỉ là đất đá. Chị Hằng không còn là người đẹp trên cung Quảng, múa điệu Nghê Thường và đẹp ngất ngây. Khiến ngài  Thiên Bồng Nguyên soái mê say bị đọa phải làm Trư Bát Giới mỏ heo. Nhưng  dù sao Trung Thu cũng là một ngày cho trẻ em sống lại tuổi hồn nhiên. Tung tăng những chiếc lồng đèn và cho ước mơ mình bay bỗng.

Mấy đứa cháu ngoại tui cuối tuần này cũng có lễ 
 
rước đèn Trung Thu ở chùa và tham dự ngày lễ Trung Thu của cộng đồng người Việt. Tuy nhiên nhìn ra chúng cũng chẳng có gì háo hức như chúng tôi ngày xưa. Cuộc sống tiện nghi hiện đại đã khiến chúng thực tế hơn mình đã tưởng. Vào Internet chúng đã biết mọi việc trên thế giới một cách rõ ràng, biết luôn những cái rất thực tế mà  ngày xưa lúc vào ở tuổi 18 hoặc 20 chúng tôi chưa biết.
Hôm nay rằm Trung Thu, tui lại nhớ cách đây 3 năm. Chúng tôi 5 đứa bạn già thời Trung học hẹn gặp nhau tại Oregon sau hơn 40 năm không gặp mặt. Đứa ở Texas, đứa ở Utah, đứa ở Cali. Tôi mua vé máy bay vào buổi trưa. Chuẩn bị hành lý xong thì nghe tin con gái được đưa vào bệnh viện để sinh. Tui hối hả chạy vào thì con tui cũng vừa đúng lúc sinh bé Donna. Tui ôm cháu ngoại trên tay mừng vui vì con mẹ đều khỏe mạnh, rồi vội vã ra phi trường. Tôi đặt tên cho cháu ở nhà là Bé Moon. Thế nhưng chả ai gọi tên con bé do tui đặt.
 Cho đến một hôm, cháu hơn 2 tuổi và đi chùa. Một phật tử gọi
- Donna! qua bà bảo. Cháu quay lại và nói:
-Cháu không phải Donna. Cháu tên là Bé Moon.
Ơ hay! con bé làm bà ngoại xúc động. Thì ra cháu cũng biết tên nó là Bé Moon. Vầng trăng  Trung Thu tuyệt vời của bà ngoại.

https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEghgeE11LAwO8P0sierfgXDzTMzuqUcZ4SPfd0CqrcVTj_bhHvI8bfgZcXco5-7zFhGLfp1kvlBQ6zLEUam2oIZQHR0kOjJxm3mDgcjsK9agzvvBAevjHeAWjWdqjhw8erMj83QY2AGPFrs/s1600/IMG_0487.jpgCon bé Moon của tui  bắt đầu đi học và rất ngoan.
Hôm nay rằm Trung Thu, chúc các bạn có một đêm ngắm trăng lãng mạn.
Chúc các cháu dễ thương rước đèn thật vui.
                                                                     THÊM


2 comments:

  1. Bài viết rất hay và có ích cho mình, thank bạn rất nhiều
    Lý Thanh Trúc
    Chuyên viên tư vấn:
    Click nếu bạn quan tâm: triệu chứng bệnh viêm gan b hoặc trieu chung viem gan b

    ReplyDelete
  2. Bài viết rất hay và có ích cho mình, thank bạn rất nhiều
    Lý Thanh Trúc
    Chuyên viên tư vấn:
    Click nếu bạn quan tâm: chữa bệnh men gan tăng cao hiệu quả, chua benh men gan tang cao nhanh nhất

    ReplyDelete