Friday, July 5, 2013

Thơ: CHUYỆN LỚP MÌNH - Thêm

Cái lớp mình thiệt là oải,
Trồi lên trụt xuống, như cóc nhái ểnh ương,
Già rồi nên dở dở ương ương,
Đầu muốn học mà tay không chịu tới
Một cụ mất xe buồn lo bối rối.(Bá)
Một cụ con đau đầu óc cũng lùng bùng.(Nhỏ)
Một tên sơn vương leo núi chập chùng (Toản)
Một tên xuống biển làm thân Tạ Tốn.(Lý)
Một Bà múa dẽo,tập yoga thấy ớn,(Yến)
Một ông cao bồi cưởi ngựa phóng lung tung (Đấu)
Một tên rờ tay, rờ trán, nắn chân,
Làm y sĩ nên họp hành túi bụi.(Hân)
Một kiều nữ bận lo xã hội,
Tất bật cả ngày chẳng rảnh để hàn huyên.(Vĩnh Xuân)
Một bà chủ nail mãi miết đếm tiền (Huỳnh Long)
Một bà chu du khắp thế giới mà không mõi mệt,(Dáo Nga)
Một tên cả năm  lúc nào cũng hội họp (Lữ C Tâm)
Một tên ngồi thiền phó mặc chuyện đảo điên (Tiến)
Một bà dở hơi đánh trống liên miên (Thêm)
Kêu đi học vừa phiền thêm rắc rối. 
Đóng cửa lớp mùa hè đã tới.
Cắc bùm bum, ta cạn chén tỉnh say
Buồn hay vui, rồi sẽ có ngày mai.
Ai biết được ngày sau còn gặp lại

Thêm
30/6/13

No comments:

Post a Comment