Wednesday, April 11, 2012

Thơ - QUÊ TÔI - Jimmy NGUYEN




Đường xứ Phước nắng vàng ngã bóng
Ráng chiều về sau trống tan trường
Lén nhìn cô bạn thân thương
Đạp xe chung lối tơ vương chung tình.


Dễ thương lắm lòng mình luôn nhớ
Dáng nữ sinh một thuở học trò
Tâm chưa vướng bận âu lo
Bạn bè trêu chọc nhỏ to xì xào:


“Này nhỏ hỡi, mi sao lơ đãng
Có anh chàng lười học bài thi
Làm thơ cho thỏa tình si
Nhỡ ra thi trượt cũng vì tại mi !”


Vệt nắng cuốn em đi trong gió
Nét môi hồng chưa tỏ lời yêu
Nõn nà ngọc trắng vệt thêu
Hương vương thoang thoảng mỹ miều nhụy thơm.


Thời nhỏ dạy ấp ôm tình dạy
Dáng ngọc nào sống mãi trong tôi
Yêu em chưa nói nửa lời
Thu hiu hắt gió cuốn trôi mất rồi.


Và cứ thế dòng đời nghiệt ngã
Hai phương trời vất vả ngược xuôi
Hôm nay chạnh nhớ bùi ngùi
Dưới vần trăng tỏ nhớ người khôn nguôi.


Em xứ Phước, quê tôi xứ Phước
Bài thơ em mấy lượt đọc qua
Bụi tre, bờ cỏ là đà
Nhớ ơi là nhớ quê nhà thân yêu.


Em tả cảnh thả diều trong gió
Hỏi tôi rằng còn nhớ gì không
Con đê bờ cát dòng sông
Mênh mang thơm ngát lúa đồng quê ta?


Thương thương lắm quê nhà diệu vợi
Ngày mỗi ngày mong đợi cùng ai
Xa xôi bao tháng năm dài
Bên song trăng tỏ có ai đợi mình….?

No comments:

Post a Comment