Tuesday, January 24, 2012

Bút ký - CHÀO XUÂN - Nguyễn Thị Thêm


Hôm nay ngày Mồng Một Tết. Trời Cali mưa dầm dề. Đúng là năm rồng. Nàng Mèo vừa giao cây gậy quyền lực vào 12 giờ đêm giao thừa. Vài ba tiếng đồng hồ sau. Trời mưa như trút nước. Đâu không biết chứ Cali thiếu nước, gặp mưa bất cứ muà nào cũng là niềm vui. Thế là mọi dự định đi Chuà, đi chúc Tết đành vở kế hoạch. Hôm nay lại là thứ hai, các cháu đều đến trường nên căn nhà trông thật buồn. Hai vợ chồng già đi ra, đi vô. Bánh mứt sẳn sàng nhưng không ai động đến. Già cả rồi, ăn ngọt là điều kiêng cử. Không mua thì không ra ngày Tết, mua về thì chỉ để nhìn. Trên bàn thờ khói hương , mâm ngủ quả chểm chệ phô mình. Chợt nhớ hôm đi chợ Tết, đưá con gái nói với mẹ:
- Năm nay con nhất định không chưng xoài trêm mâm ngủ quả Không xài (xoài) như vậy mới có tiền đi du lịch.
Tôi cười  chọc quê:
- Thật không biết lấy trái gì tượng trưng cho cái líp với cái ba ga. Mẹ sẽ làm thành cầu xài líp ba ga một năm cho biết mặt với đời.
Ảnh:  Google Images
Mà người VN mình thật dễ thương .Cầu nguyện ,xin xỏ, Nhưng chỉ cầu vừa đủ xài thôi, chứ không tham lam xin nhiều. Do đó người miền Nam phóng khoáng, rộng rãi, hề hà. Chỉ an phận và vui trong cái hạnh phúc vừa đủ tầm tay.
 Tôi nhìn ảnh Ba má tôi trên bàn thờ. Nụ cười hiền hậu, bao dung. Chậu Cúc đại đoá nghiêng mình bêm mâm trái cây tươi tắn. Vài đòn bánh tét chay, vài hộp bánh, mứt trà. Chỉ thiếu phong pháo Tết là tui đã sao y bản chánh bàn thờ gia tiên của cha mẹ tôi ngày xưa. Thật lẹ, ngày nào Tết đến, anh em tôi đem bộ lư đồng, chưn đèn ra sân đánh bóng. Đứa chà chanh, đưá phơi nắng, đứa lau khô đánh bóng. Mỗi khi muốn lấy gì trên thờ, phải nhắc ghế đứng mới tới. Giờ thì những đấng sinh thành đã đi về cõi  hư vô. Các Anh cũng khăn gói theo hầu cha mẹ. Còn tôi, tuổi đời chồng chất, tóc đã bạc, cháu ngoại một bầy. Chỉ một đoạn đường ngắn nữa thôi, trên bàn thờ sẽ có hai người già này, ngồi lên đó, nhìn xuống thế gian ngạo một nụ cười. Con người, sinh mạng như vòng kim đồng hồ, như bánh xe luân hồi quay tròn, cuốn hút và không ngưng nghỉ.
Ngày Tết tôi lại lan man chuyện chết sống. Người ta cử mà lại. Nhưng tại sao ta phải sợ. Tết là báo hiệu  vòng quay đã nhít thêm một nấc. Hãy nhìn phía trước, hãy vui lên. Mọi ưu tư phiền não, mọi quá khứ đã được vòng xoáy cuốn mất về sau rồi.
 Mỗi năm , gia đình tôi đều có một ngày trang trọng. Con cháu quây quần. Ăn mặc chỉnh tề. Phái nữ phải mặc áo dài dù còn bế trên tay. Chúng tôi tập trung về một gia đình  ( đa phần là nhà tôi hay nhà em trai tôi) để chụp hình gia đình. Bức hình ghi lại mỗi năm mỗi khác, mỗi thêm người. Có bức hình đưá con gái đầu chưa lấy chồng, bức hình mới nhất đứa con đầu nó đã học Trung học. Có hình thằng nhóc lớn của tôi mới 5 tuổi, tóc húi cua đứng bên mẹ. Giờ này bức hình mới nhất vợ nó đã mang bầu.
Sau màn chụp hình, đến màn chúc Tết. Hai cụ già chúng tôi  ngồi  trên chiếc ghế đã chọn sẳn. Đầu tiên là vợ chồng em trai tôi đến vòng tay chúc Tết Anh Chị. Chúng tôi nhận ,chúc lại và lì xì. Sau đó thứ tự con lớn nhất đến đứa cuối cùng. Rồi tới vợ chồng em tôi ngồi ghế cho các cháu chúc. Cứ vậy,, người nhỏ chúc người lớn hơn mình. Khoanh tay, trang trọng và trao gữi thật lòng những gì mình muốn dặn dò, nhắn nhủ. Sau đó chúng tôi ăn uống. Mấy đưá cháu lôi bàn Bầu cua cá cọp ra chơi. Phe người lớn chơi  Xì dách. Nhà rộn ràng, thật vui.
Năm nay chúng tôi chọn ngày mai, mồng hai Tết ở nhà em trai tôi. Thằng con trai đầu không về vì không xin đươc phép.Nó nôn lắm gọi phone nói -" mẹ ơi! ngày mai mẹ nhớ đem laptop mẹ theo. Con lên Ovoo  chúc Tết gia đình.Vợ nó đã quen phong tục Tết từ 5 năm nay  cũng  tiếc hùi hụi . Vì không được mặc áo dài chúc Tết và nhận lì xì.
Thằng Út năm nay  xin được phép đem bạn gái nó đến mừng tuổi. Mọi thứ đã thành nề nếp, đã thành thông lệ. Hy vọng khi chúng tôi ngồi trên bàn cao cao có mâm ngủ quả. Con cháu tôi cũng quây quần và nhắc nhớ những ngày này.
Muà Xuân là thời gian giao muà của vạn vật. Mỗi dân tộc đón Xuân mỗi khác.Nhưng tựu trung cũng ước ao, hy vọng một niềm vui, một sự đổi mới tốt đẹp hơn. Năm nay là năm rồng, Hy vọng con rồng năm nay sẽ đem đến cho mọi nhà, mọi người một sự đi lên và đổi mới. Rồng đã vươn mình, đã phun nước đem những niềm tin mới đến muôn loài. Một hy vọng đổi mới cho quê hương tôi. Dân tộc của con cháu  Rồng Tiên.
Tôi thắp hương trên bàn thờ Phật. Cung kính niệm  Đức Dược Sư Quang Như Lai. Xin cho bình an và cứu độ muôn loài. Tôi  cầu nguyện cho Cữu huyền thất tổ , cha mẹ hai bên. Xin gia hộ cho chồng  tôi sức khoẻ tốt hơn, cho các con, các cháu tôi khoẻ mạnh, vui vẽ ,biết yêu thương và biết chịu đựng mọi khó khăn, trắc trở của đời sống.
Nguyện tất cả mọi người xung quanh tôi đều được an lành, hạnh phúc.

No comments:

Post a Comment